Sau khi mọi người đều biết vấn đề của Lư Hồng Bảo, cũng giống như đem miệng vết thương đặt ra dưới ánh sáng, đương nhiên phải soi miệng vết thương bên trên rồi.
Sau khi có câu nói này của bí thư chi bộ già, Thẩm Mỹ Vân hoàn toàn yên tâm rồi, lúc cô ấy gần đi, bí thư chi bộ già kêu cô lại: "Thanh niên trí thức Thẩm, tôi cũng có chuyện này muốn làm phiền cô."
Vừa nói xong, Thẩm Mỹ Vân có hơi bất ngờ: "Ông nói đi."
"Liên quan tới chuyện của con bé Ngân Hoa đó." Bí thư chi bộ già suy nghĩ: "Không phải bây giờ cô bé sắp tốt nghiệp cấp 2 rồi sao? Cô bé đang do dự học trường trung học chuyên nghiệp, hay là học trường cấp 3, tiếp tục thi cử, nhưng nếu phải thi cử, bây giờ thi vào cao đẳng vẫn chưa khôi phục, hầu như cũng không thấy có hy vọng."
"Nhưng nếu như học trung học chuyên nghiệp, thành tích của Ngân Hoa ở trường học tuy không được hạng nhất, học trung học chuyên nghiệp đều là những học sinh được chọn mới có thể thi đậu, cô nói với tình hình bây giờ của Ngân Hoa nhà chúng tôi thì nên chọn thế nào mới tốt?"
Bây giờ thi trung học chuyên nghiệp đều cần những học sinh xuất chúng, mới có thể đậu được, với lại mấy năm nay những trường trung học chuyên nghiệp là cần bộ mặt.
Nhưng mà, vấn đề bị mắc kẹt ở chỗ này, thành tích của Ngân Hoa được xếp thứ nhất trong lớp, nhưng nếu so với toàn trường thậm chí toàn tỉnh mà nói, không được xếp vào top đầu, điều này rất dễ xấu hổ.
Cảm giác trước không có cửa hàng, sau không có cửa hàng.
Thẩm Mỹ Vân thầm nghĩ, chắc chắn là thi cấp 3, dựa theo tuổi của Ngân Hoa bây giờ, sau này rất có thể sẽ là một trong số những học sinh thi đậu cao đẳng, nhưng mà cô không thể nói những điều này được, dù sao thì rủi ro quá lớn.
Cô suy nghĩ một hồi, hỏi theo một góc độ khác: "Thành tích của Ngân Hoa ở trong trường cụ thể là như thế nào?" Câu này đúng là làm bí bí thư chi bộ già rồi.
"Tôi không hiểu, điều này phải hỏi chính bản thân Ngân Hoa rồi." Bí thư chi bộ già hét ra bên ngoài, Ngân Hoa lập tức bước vào.
Cô bé kêu lên: "Ông nội, dì Thẩm."
"Dì Thẩm của con giúp con đưa ra chủ ý, phân tích tiền đồ, muốn hỏi tình hình của con ở trường học."
Ngân Hoa gật đầu: "Dì Thẩm, dì muốn biết điều gì ạ?"
"Tình hình đăng ký trung học chuyên nghiệp của trường các cháu cụ thể như thế nào?"
Ngân Hoa: "Cả mấy năm học đều được xếp hạng nhất mới được thi trung học chuyên nghiệp, hơn nữa vẫn chưa phải một trăm phần trăm."
"Bởi vì tất cả các trường cấp 2 của cả thành phố Mạc Hà này đều đang tranh giành số hạng trường trung học chuyên nghiệp."Đúng là bây giờ học sinh trung học chuyên nghiệp là miếng mồi thơm, vừa tốt nghiệp đã có thể phân tới các đơn vị có điều kiện tốt.
Đây cũng là nguyên nhân gây nên, tỷ lệ tranh giành thi trung học chuyên nghiệp nhiều hơn so với thi cao đẳng.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy thành tích của cháu ở toàn trường xếp ở vị trí thứ mấy?"
Nghe hỏi như vậy, Ngân Hoa có hơi xấu hổ: "Trong lớp thì cháu được xếp hạng nhất, nhưng toàn trường thì cháu chỉ có thể xếp sau, một lần cao nhất là được xếp thứ hai, bạn học xếp hạng nhất đó thực sự quá mạnh rồi, cháu thi không bằng bạn ấy."
Cho dù cô bé có cột tóc, dùi đâm mông, chịu khó tới mức nào, nhưng tới lúc thi, vẫn bị bạn đứng đầu đó quăng cách xa.
Khiến cho người ta nản chí, thà chỉ thua một chút thì có lẽ có khả năng liều mình học, nhưng lại cách quá xa, giống như khoảng cách giữa trời và đất vậy, quả thực khiến người ta không nhìn thấy được hy vọng.
Thẩm Mỹ Vân trầm ngâm suy nghĩ: "Vậy bạn học xếp hạng nhất của trường cháu đó, cậu bé có thi trung học chuyên nghiệp không?
Ngân Hoa gật đầu: "Đúng, chắc chắn là bạn ấy cũng thi trung học chuyên nghiệp, sau khi học hai năm trung học chuyên nghiệp, căn cứ vào chuyên môn, có thể được phân tới xưởng tương ứng của thành phố Mạc Hà, đây dường như là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi."