[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 1918 - Chương 1918: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Tám Xuyên Không 3

 Chương 1918: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Tám Xuyên Không 3 Chương 1918: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Tám Xuyên Không 3 Chương 1918: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Tám Xuyên Không 3

Lúc Cố Tuyết Cầm còn trẻ, rất có phong thái làm chị dâu, chỉ là sau này gia cảnh sa sút, nhà mẹ đẻ đặt toàn bộ hy vọng lên người chị ta, chị ta lại đặt hy vọng lên người chồng và ba mẹ chồng làm sao ngờ được, chồng mỗi ngày bận rộn công việc, căn bản không để ý tới chị ta, mà ba mẹ chồng trước kia ký thác kỳ vọng cao vào chị ta, cũng dời lực chú ý đến trên người con dâu mới, thường xuyên qua lại.

Tính cách Cố Tuyết Cầm cũng chậm rãi lệch trái, bộ dáng cầu xin người khác như vậy, làm cho mọi người ở đây đều có chút không thể tin nổi.

Phải biết rằng, năm đó khi Cố Tuyết Cầm mới gả đến nhà họ Quý, khi đó thật cao ngạo, thật hào phóng khéo léo, thật thông minh.

Nhìn bộ dạng như bây giờ, hiển nhiên biến thành một người khác.

Quý Trường Tranh thậm chí không gọi chị dâu nữa, anh nhìn chị ta, ánh mắt mang theo cảnh cáo: "Con gái của tôi, không cần người ngoài xen vào phán xét"

Một câu nói đã đá bay thân phận của Cố Tuyết Cầm đi, đối với Quý Trường Tranh mà nói, chị ta cũng chính là người ngoài.

Điều này làm cho toàn bộ sắc mặt Cố Tuyết Cầm tái mét, chờ Quý Trường Tranh nắm tay Miên Miên rời đi, lúc này chị ta mới xoa xoa khuôn mặt cứng ngắc, vừa quay đầu lại nhận ra tất cả mọi người đang nhìn chị ta, chị ta nhất thời cứng đờ: "Nhìn cái gì mà nhìn?"

Giọng điệu rất hung dữ, so với lúc trước ở trước mặt Quý Trường Tranh, quả thực là hai người, điều này làm cho mọi người trố mắt, cũng làm cho Quý Minh Thanh cảm thấy mất mặt, cậu ta đã trưởng thành, thấy rõ khuôn mặt tiểu nhân hèn hạ của mẹ mình.

Cậu ta cũng nhịn không được, hướng về phía Cố Tuyết Cầm rít gào: "Mẹ, mẹ rốt cuộc làm loạn đủ chưa?"

Tiếng rống này khiến Cố Tuyết Cầm hoàn toàn ngây ngẩn cả người, chị ta theo bản năng vươn tay bắt lấy Quý Minh Thanh: "Minh Thanh, mẹ là vì con."

"Mẹ thật sự là vì con." Chị ta vội vàng giải thích, sợ đối phương nghe không hiểu, còn nói rõ: "Con mới là cháu của nhà họ Quý, bà nội con đưa đồ cho người khác, con sẽ lập tức mất phần, đồ ngốc."

Nếu là trước kia chị ta không quan tâm những thứ này, nhưng là bây giờ nhà mẹ đẻ xảy ra chuyện, bọn họ cái gì cũng muốn hỏi chị ta, muốn tiền tiêu tiền, tiền lương của chồng lại chỉ có nhiêu đó.

Chị ta tất nhiên muốn đào rỗng tâm tư biện pháp kiếm tiền, mà ở trong mắt Cố Tuyết Cầm, chị ta là con dâu cả nhà họ Quý, tương lai toàn bộ nhà họ Quý đều là thuộc về gia đình con cả bọn họ kế thừa, hôm nay bà cụ lại dồn hết đồ tốt lên một cô bé không có quan hệ huyết thống với nhà họ Quý.

Đây không phải kẻ ngốc thì là cái gì?

Quần áo Miên Miên mặc trên người, đừng tưởng rằng chị ta không nhận ra, một cái áo khoác màu trắng, đã từng treo ở chỗ nổi bật nhất của cửa hàng nhập khẩu.

Sở dĩ chị ta biết, là bởi vì mẹ đẻ chị ta từng đề cập với chị ta, cháu gái muốn chiếc áo khoác của cửa hàng nhập khẩu, nhưng tiền trong nhà thật sự là không tiện tiêu, muốn chị ta mua cho cháu gái chiếc áo khoác này.

Nhưng cái áo khoác này, chị ta đã đi hỏi qua, phải bảy mươi tám đồng, còn phải có vé đặc biệt riêng mới mua đươc. Nếu là những năm trước đây, chị ta tất nhiên mắt cũng không chớp mua ngay, nhưng là hôm nay lại không được, sau khi quan hệ giữa chị ta và chồng trở nên kém đi, đối phương không giao tiền lương cho chị, mà ba mẹ chồng trước kia trợ cấp cho chị ta, hiện giờ cũng không trợ cấp.

Trong tay chị ta thật sự là cực kỳ khó khăn, đi xem cái áo khoác kia hai ba lần, cũng không nỡ ra tay mua, vì thế, còn bị mẹ đẻ cùng chị dâu cùng với cháu gái, oán giận nhiều lần.

Nhưng chỉ chớp mắt chiếc áo khoác chị ta không nỡ mua đã mặc lên người Miên Miên, một đứa trẻ không có quan hệ huyết thống gì với nhà họ Quý.

Bình Luận (0)
Comment