[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 2199 - Chương 2199: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Mốt Xuyên Không 4

 Chương 2199: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Mốt Xuyên Không 4 Chương 2199: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Mốt Xuyên Không 4 Chương 2199: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Mốt Xuyên Không 4

Số còn lại thì có bán thế nào đi chăng nữa thì bọn họ cũng sẽ không bị lỗ.

Thẩm Mỹ Vân nói: "Cũng đúng."

"Lòng có bao nhiêu thì cũng dám mạo hiểm thì trời đất cũng sẽ rộng đến bấy nhiêu."

Chuyến đi xuôi về miền Nam này đã khiến cô có một lòng tin cực kỳ lớn!

Sau khi ăn xong, thấy thời gian vẫn còn đủ thì Thẩm Mỹ Vân lại đi dạo quanh quẩn một chút, vừa vặn nhìn thấy một cao ốc bách hóa cách đó tầm hai dặm đường.

Cao ốc bách hóa ở Hỗ Thành rất nổi tiếng, gần như toàn bộ các mặt hàng đang thịnh hành cơ bản đều được bán ở đây.

Thẩm Mỹ Vân có chút hiếu kỳ, cô lập tức đi tới xem thử thì thấy quả nhiên đúng như người ta nói, cao ốc bách hóa ở Hỗ Thành thực sự vô cùng tráng lệ.

Một tòa cao ốc ba tầng đứng đơn độc, chiếm một diện tích rất lớn, đặc biệt là cửa sổ bằng thủy tinh trong suốt và cả cổng chính là một hành lang dài có mái che, nhìn cực kỳ tráng lệ.

"Cao ốc bách hóa này cũng thật là lớn." Diêu Chí Anh nhìn thì không nhịn được mà cảm thán một câu.

Thẩm Mỹ Vân 'Ừ' một tiếng: "Thị trường Hỗ Thành sáu trăm* là nổi tiếng cả nước rồi."

*Hỗ Thành sáu trăm: thị trường Thượng Hải sáu trăm, là chỉ số của thị trường chứng khoán Thượng Hải (Shanghai Composite Index) đang ở mức 600 điểm.

"Đi thôi, chúng ta vào đó xem thử một chút." Nhân lúc thời gian vẫn còn đủ thì nên nắm chặt lấy mà đi dạo quanh đây một vòng, tiện thể mua thêm một chút đồ ăn để mang lên xe lửa.

Đương nhiên nếu như có đặc sản gì đó hay quần áo đẹp mắt thì cũng có thể mua về làm quà cho Miên Miên và Quý Trường Tranh, và cả cho ba mẹ cô và ba mẹ chồng nữa.

Dù sao thì bọn họ cũng là từ Mạc Hà chạy một chuyến vào phương Nam.

Thẩm Mỹ Vân nói xong thì Diêu Chí Anh cũng 'Ừ' một tiếng, đuổi theo đằng sau cô. Đi vào bên trong cao ốc sáu trăm thì lập tức nhìn thấy lối vào chính là một khu thị trường cực kỳ rộng rãi, bày la liệt đủ các tủ kính bằng thủy tinh.

Phía sau một một chiếc tủ kính đều có một nhân viên bán hàng, mà đằng sau lưng bọn họ cũng được treo vô số hàng hóa.

Bên trong cao ốc, người người tấp nập, một số thì đang giành giật mua kẹo, số khác thì lại đang tranh nhau mua dưa hấu, bánh đào.

Cứ là những tủ kính có bày biện đồ ăn thì không có ai là không đến gần.

Thẩm Mỹ Vân cũng không muốn đến những nơi có quá nhiều người nên cô đã tìm được một nơi trống không, khó trách nơi này lại chẳng có ai lại gần.

Hóa ra đây là nơi bán mì ăn liền, hay là nơi được bán mì ăn liền thuộc thương hiệu Đại Công Kê của Hỗ Thành.

Bao bì màu vàng được in một chú gà trống ngẩng đầu ưỡn ngực, màu sắc đỏ tươi trông hết sức nổi bật.

Thoáng chốc Thẩm Mỹ Vân đã bị quyến rũ: "Mì ăn liền này bán thế nào vậy?"

Sau khi đã ăn quá nhiều đồ ăn thì chuyện đột nhiên thèm được ăn mì ăn liền cũng không phải chuyện gì quá lạ lẫm.

"Một đồng một gói." Trong khi những nhân viên bán hàng ở những chỗ khác thì cực kỳ bận bịu thì nhân viên đang trông tại quầy bán mì ăn liền lại rảnh rỗi đến mức có thể ngồi móc quần áo.

Hơn nữa thái độ cũng cực kỳ lạnh nhạt.

Thẩm Mỹ Vân cũng không để bụng, đầu năm nay làm nhân viên bán hàng tại cao ốc bách hóa là một công việc làm ổn định, thế nên từ trước đến giờ bọn họ lúc nào cũng được coi là cao hơn người ta một bậc.

Đều là những người làm ăn nên Thẩm Mỹ Vân đương nhiên cũng biết tương lai của những nhân viên bán hàng này chính là bị nghỉ việc.

Sau khi các xí nghiệp kinh doanh tư nhân tràn vào thị trường thì những hàng hóa giá rẻ và sự phục vụ tốt đã ngay lập tức đánh sập cao ốc bách hóa.

Đến thập niên chín mươi và đầu những năm hai ngàn thì địa vị của những cao ốc bách hóa thế này đã rơi xuống ngàn trượng, thế nên tình hình của những nhân viên bán hàng cũng bị ảnh hưởng mà trở nên hết sức nguy cấp.

Bình Luận (0)
Comment