[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 224 - Chương 224: Ngày Thứ Hai Mươi Lăm Xuyên Không 7

 Chương 224: Ngày Thứ Hai Mươi Lăm Xuyên Không 7 Chương 224: Ngày Thứ Hai Mươi Lăm Xuyên Không 7 Chương 224: Ngày Thứ Hai Mươi Lăm Xuyên Không 7

Nghĩ tới thư mình viết cho chú nhỏ toàn bộ đều là về thanh niên trí thức Thẩm.

Điều này khiến cho Quý Minh Viễn có hơi mất tự nhiên. Cậu ta khẽ ừm một tiếng: "Hi vọng là vậy."

Hai người đang chuẩn bị trở về điểm thanh niên trí thức.

Được nửa đường lại thấy bí thư chi bộ đang dùng loa Sao Đỏ lớn kêu gọi đội sản xuất: "Mở họp, mở họp, đều tập hợp ở sân phơi lúa đi."

Lời này khiến cho Thẩm Mỹ Vân và Quý Minh Viễn không trở về điểm thanh niên trí thức nữa.

Mà trực tiếp đi vòng qua sân phơi lúa.

Thẩm Mỹ Vân còn đưa cả Miên Miên theo, dù sao thì bí thư chi bộ cũng chưa nói là có chuyện gì.

Lúc bọn họ tới, sân phơi lúa đã tập hợp rất đông người.

Trong đội sản xuất có người đang lấy ghế, có người xắn tay áo. Mọi người sôi nổi nói chuyện vô cùng náo nhiệt.

Lúc Thẩm Mỹ Vân đi lại liền nhìn thấy bà Hồ và hai đứa cháu. Bà ấy đang dùng cỏ tranh bện thành châu chấu cho bọn nhỏ.

Nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân đi lại, bà Hồ còn không quên vẫy tay với Thẩm Mỹ Vân: "Thanh niên trí thức Thẩm, bên này."

Bởi vì Thẩm Mỹ Vân thường xuyên dắt theo Miên Miên, cũng thường xuyên giúp đỡ bà Hồ nên hai nhà cũng khá quen thuộc.

Vậy nên bà Hồ vừa kêu Thẩm Mỹ Vân, cô liền đưa Miên Miên đi qua.

Còn không quên nói với Quý Minh Viễn một tiếng: "Thanh niên trí thức Quý, tôi đi qua bên bà Hồ một chuyến, cậu về điểm thanh niên trí thức trước đi."

Sau khi sắp xếp chỗ cho Miên Miên xong, cô cũng đi xem tình hình xem có đi qua đó hay không.

Quý Minh Viễn gật đầu.

Chờ lúc Thẩm Mỹ Vân đưa Miên Miên qua, bà Hồ cũng lấy tảng đá dưới mông cháu trai A Hổ ra.

Đưa cho Thẩm Mỹ Vân.

"Thanh niên trí thức Thẩm, cô ngồi đi."

Thẩm Mỹ Vân hơi do dự. Bà Hồ nhìn ra nên xua tay: "Đứa nhỏ có Miên Miên rồi. Cô xem, A Hổ nhất định chẳng còn tâm trạng ngồi đây xem tôi bện châu chấu đâu."

Còn chưa nói xong.

A Hổ đã đem con châu chấu cỏ quý báu trong tay cho Miên Miên.

"Em gái Miên Miên, em xem, đây là do bà nội anh là cho anh."

Miên Miên chưa từng thấy châu chấu được đan bằng cỏ. Cô bé muốn nhưng Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Anh A Hổ chỉ có một con, nói cảm ơn với anh A Hổ đi, con không cần đâu."

Hai mắt Miên Miên dán chặt vào con châu chấu cỏ, nói: "Cảm ơn anh A Hổ, em muốn."

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Việc này khiến cho Thẩm Mỹ Vân phải che mặt, cảm thấy có chút xấu hổ.

Bà Hồ bên cạnh trêu ghẹo: "Có bao lớn đâu, A Hổ cho Miên Miên con châu chấu cỏ của cháu đi, lát nữa bà lại bện cho cháu một con nữa."

A Hổ hào phóng vỗ ngực: "Dì Thẩm, cái này là cháu muốn cho Miên Miên."

Nói xong liền đưa cho Miên Miên, ý muốn nói cái này cho Miên Miên, dì không cần ngại.

Thẩm Mỹ Vân thở dài, cô có thể nói gì chứ?

Chỉ có thể nói kẻ muốn cho người muốn nhận mà thôi.

Nhân dịp bọn nhỏ đi chơi, cô quay qua hỏi bà Hồ: "Bà Hồ, có nói vì sao phải mở họp không?"

Bởi vì trong khoảng thời gian này tuyết luôn rơi nên đại đội chưa bắt đầu cày bừa.

Nhà nào cũng ở nhà trú rét vậy nên điểm thanh niên trí thức cũng khá nhàn hạ.

Đột nhiên lại triệu tập mở họp, cô có chút bất ngờ.

Bà Hồ vừa linh hoạt bện châu chấu vừa cười tủm tỉm nói: "Tôi không biết, chờ phía trên nói là cô biết ngay."

Này là không muốn để lộ.

Thẩm Mỹ Vân đỡ trán: "Bà còn trêu tôi nữa."

Bên này nói chuyện, bên kia bí thư chi bộ cầm loa, dùng tay vỗ nhẹ phát ra từng đợt âm thanh lặp đi lặp lại.

Sau khi điều chỉnh xong.

Ông ấy bèn nói: "Triệu tập mọi người tới là vì có hai việc.

"Chuyện thứ nhất là cày bừa vụ xuân. Nếu chiều nay tuyết không rơi nữa thì ngày mai đại đội chúng ta sẽ bắt đầu cày bừa vụ xuân, mọi người sẽ tiếp tục kiếm công điểm."

"Nhưng nếu tuyết còn rơi thì cày bừa vẫn sẽ tiếp tục hoãn lại."

Bình Luận (0)
Comment