[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 2422 - Chương 2422: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Bảy Xuyên Không 3

 Chương 2422: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Bảy Xuyên Không 3 Chương 2422: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Bảy Xuyên Không 3 Chương 2422: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Bảy Xuyên Không 3

Làm ăn không có điện thoại, đi tới chỗ nào cũng không liên lạc được, thứ bỏ lỡ chính là tiền.

Là Cao Dung gọi tới.

Thẩm Mỹ Vân còn có chút bất ngờ: "Làm sao vậy?"

Cao Dung luôn luôn nói ngắn gọn: "Bác của Chiêu Đễ, đến xưởng may tìm cô, nói là chủ nhà đã trở lại."

Vừa nghe lời này, ánh mắt Thẩm Mỹ Vân sáng lên: "Tôi tới ngay đây."

Cô nghĩ nghĩ: "Giữa trưa có thời gian rảnh, trong tiệm cũng chỉ có Ngân Diệp cùng Tiểu Hầu, hai người đều làm việc bận rộn đến lúc này sao?"

Lúc đó sẽ hơn mười một giờ.

Trần Ngân Diệp gật đầu: "Bận rộn tới lúc đó, đây không phải giờ cao điểm, chúng cháu còn có thể bớt chút thời gian ăn một bữa cơm."

"Vậy Minh - - em Minh theo chị đi một chuyến." Cho dù là lúc này, Thẩm Mỹ Vân vẫn không muốn gọi hai chữ Phán Đễ này.

Phán Đễ, Phán Đễ.

Nếu không hiểu còn tốt, khi biết hàm nghĩa phía sau cái tên này, điều này sẽ làm cho Thẩm Mỹ Vân đều là phụ nữ cũng cảm thấy không thoải mái.

Lúc cô chợt gọi em, Minh Phán Đễ còn có chút sững sờ, cô ấy đuổi theo hỏi: "Bà chủ, sao chị lại gọi em là em Minh?"

Trong nháy mắt cô ấy hoảng hốt, còn tưởng rằng là người nhà đang gọi cô ấy.

Thẩm Mỹ Vân không giải thích nguyên nhân, chỉ nhéo nhéo mặt cô ấy: "Gọi em Mimh rất dễ nghe."

Minh Phán Đễ nhếch miệng cười cười: "Chị hai em cũng nói như vậy."

Cô ấy vui mừng đi theo Thẩm Mỹ Vân, líu ríu: "Bà chủ bà chủ, chị gọi em theo làm gì thế?" Đối với Minh Phán Đễ mà nói, mấy ngày nay là ngày cô ấy trải qua vui vẻ nhất đời này.

Thì ra, cô ấy có năng lực như vậy.

Thì ra, cô ấy lắm mồm, cũng có thể trở thành lợi thế kiếm tiền, cô ấy không phải là hàng bồi thường trong miệng mẹ cô ấy.

Thẩm Mỹ Vân: "Chị bảo chị em tìm bác cả Minh của em mua nhà bên cạnh nhà họ, lúc này chị em đến báo tin tức nói là chủ nhà đã trở lại, chị gọi em cùng qua đó, giúp chị kiểm tra."

Gia tộc từ trước đến nay là quan hệ khó chơi nhất.

Có Minh Chiêu Đễ cùng Minh Phán Đễ, ít nhất không đến mức trợn mắt mù không phải sao?

Minh Phán Đễ đầu óc linh hoạt, chỉ cần không quá vòng vo, cô ấy phản ứng cực nhanh: "Chị đang nói đến nhà của chú ba của em sao?"

Thẩm Mỹ Vân gật đầu: "Đúng vậy."

Nhắc tới chú ba, trong mắt Minh Phán Đễ sáng quắc: "Trong gia phả nhà họ Minh chúng em, chú ba của em là người thành tài nhất, chú ấy sang bên kia - -" Cô ấy chỉ chỉ bờ bên kia: "Phát tài, trở về xây nhà thật lớn, thế nhưng không biết vì cái gì lại không ở, dẫn dì cùng em trai em gái của em đi Hương Giang hết."

Nói xong, như là cũng không trông cậy rằng Thẩm Mỹ Vân trả lời, cô ấy lập tức lẩm bẩm: "Dẫn qua cũng bình thường thôi, nghe nói Hương Giang bên kia so với chúng ta bên này giàu có hơn nhiều."

Ít nhất có thể ăn ngon uống cay, không đến mức đói bụng.

Thẩm Mỹ Vân: "Chú của em là người như thế nào?"

Điều này làm cho Minh Phán Đễ có chút khó xử: "Em cũng không biết nói như thế nào. Chú em đối với mấy chị em chúng em rất tốt, chú ấy còn lén cho tiền em và chị hai để chúng em đi học."

Thế nhưng, khi đó các cô ấy còn nhỏ, không có chỗ dwj, tiền cuối cùng vẫn bị mẹ cô ấy tịch thu.

"Thế nhưng, chú em cũng rất khó tính, chú em không thích ba em, ba em hay đi đánh bạc, chú em..." Cô ấy do dự: "Chú ấy còn chặt một ngón tay của ba em."

Hơn nữa, ba cô ấy vẫn là anh của chú ba, nhưng vẫn bị đánh đến mức gào khóc.

"Hơn nữa, chuyện nhà ở lúc trước, người lớn đều cho là chúng em không biết." Minh Phán Đễ nhướng mày, mang theo chút đắc ý: "Nhưng thật em đều nghe được. Bác cả cũng bị chú ba quản chặt chẽ, em tưởng bác cả sẽ thừa cơ muốn chiếm lời, nhưng hoá ra bác cả ngay cả rắm cũng không dám thả, còn thành thật giúp chú em bán nhà."

Bình Luận (0)
Comment