Sau khi đến Hy Vọng Mới, Thẩm Mỹ Vân mời bọn họ đi vào, bác cả Minh bên cạnh thò đầu ra, lập tức thấy một đống người ào ào đi vào.
Ông ta lầm bầm một câu: "Lại muốn bán người?"
Lần trước Thẩm Mỹ Vân nói bán người, hù chết ông ta!
Thẩm Mỹ Vân lúc này cũng không rảnh để ý đến bác cả Minh, cô chỉ nhìn thoáng qua, lập tức thu hồi ánh mắt: "Chúng ta đi vào trao đổi chi tiết."
Bác cả Minh lập tức giật mình, nghĩ mà sợ ôm ngực: "Thật sợ cô gái này để ý đến mình."
Đừng bán ông ta là được.
Trong nhà.
Thẩm Mỹ Vân tiếp đãi mọi người ngồi xuống, lúc này mới giật mình phát hiện, văn phòng bọn họ mới mở, có sáu bảy cái ghế dựa hoàn toàn không đủ.
Lần này có hơn mười người đến.
Thẩm Mỹ Vân nháy mắt với Ngụy Quân, Ngụy Quân lập tức đến phòng bếp, phòng ngủ, thu dọn ghế, lúc này mặc kệ ghế tốt, ghế xấu, ít nhất để cho chủ thuê có thể ngồi xuống là được.
Ngụy Quân thật sự không tồi, rất nhanh lập tức mang theo mấy cái ghế lại đây, mọi người miễn cưỡng đủ ngồi.
Thẩm Mỹ Vân lúc này mới nói: "Mọi người cũng thấy được, hiện tại nhóm vệ sĩ ở Hy Vọng Mới trên cơ bản một nửa trong đó đều đã bị chủ thuê tuyển đi, mọi người nếu như muốn, trước tiên đăng ký ở chỗ này, nhiều nhất năm ngày sau mọi người đến, là có thể tới nơi này nhận người."
Nghe Thẩm Mỹ Vân nói vậy, mọi người hai mặt nhìn nhau: "Không có ai. Vậy mấy ngày nay chúng ta sẽ không an toàn -"
Thật sự là chuyện lần này của ông Hứa đã làm cho mọi người sợ, ban ngày ban mặt đi ra ngoài gửi tiền tiết kiệm, vậy mà gặp tội phạm cướp bóc.
Thẩm Mỹ Vân nghĩ nghĩ: "Còn có bốn người, nhưng trước mắt chắc chắn sẽ không đủ. Sau đây chúng tôi sẽ tiếp tục đón người từ trú đội, chỉ là thời gian có thứ tự trước sau."
Những người này đều không muốn chờ, ai cũng muốn giành lấy bốn người này.
Thậm chí, ngay cả Ngụy Quân cũng bị tính vào.
"Như vậy đi, mọi người đều có quan hệ tốt với tôi, cho ai trước đều là thiên vị." Thẩm Mỹ Vân: "Bốn người này tôi tạm thời trước giữ lại Hy Vọng Mới, chờ người phía sau đến đông đủ thì mọi người cùng nhau chọn nhé?"
Cái này, mọi người ngược lại không phản đối.
"Vậy chúng ta đăng ký trước đi."
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, gọi Ngụy Quân đến đăng ký, một hơi đăng ký cho mười bốn người, đây mới xem như đã trấn an xong, ra tiễn bọn họ.
Có người giở trò, lại len lén chạy về: "Bà chủ Thẩm, chỗ này còn bốn người, không thể cho tôi mượn hai người trước sao?"
Anh ta vừa nói, Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Còn có một nhóm người sắp tới, tôi cần bọn họ hỗ trợ quản lý văn phòng cùng ký túc xá, đúng là không được. Chờ một chút đi, tối đa ba ngày nữa là tới."
Thấy bên này Thẩm Mỹ Vân miệng lưỡi căng thẳng, lúc này đối phương mới thất vọng rời đi.
Thấy không có người ngoài, Ngụy Quân lúc này mới lên tiếng: "Chị dâu, Hy Vọng Mới của chúng ta có hi vọng rồi."
Lúc trước ký túc xá bọn họ còn lại bốn người, mỗi ngày ăn cơm trắng, áp lực trong lòng mọi người đều lớn, tuyệt đối không nghĩ tới, hôm nay một lần này đã cần hai mươi sáu người.
Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Tôi nói rồi, Dương Thành có rất nhiều cơ hội, mọi người không nên gấp gáp. Được rồi, mấy ngày nay đi mua giường trước, sau đó đi mua chút lương thực."
"Xem nhà này còn ở được không." Thẩm Mỹ Vân sắp xếp đâu vào đấy: "Bây giờ tôi đi tìm Quý Trường Tranh, bảo anh ấy đưa một nhóm người tới."
Nơi này bọn họ có thể tiếp nhận nhiều người, điều này cũng có nghĩa là công việc có thể cung cấp cũng nhiều.
Mỗi lần cung cấp thêm một công việc, những lính xuất ngũ kia, cũng không đến mức không có công tác.
Ngụy Quân gật đầu, đi làm việc.
Thẩm Mỹ Vân thì gọi điện thoại cho Quý Trường Tranh, đáng tiếc trong nhà không có ai, Quý Trường Tranh không nhận được, Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút, lại gọi tới phòng tiếp tân.