Cô có lẽ là không thoải mái, hơi hơi nhíu đôi lông mày lá liêu, mang theo chút cảm giác khiến người ta thấy mà thương.
"Cảm ơn chị"
Ngay cả giọng nói cũng có chút khàn khàn.
Tiểu Ái Mai là người từng trải, chỉ riêng con cũng đã sinh bốn đứa, mắt to vừa nhìn, lập tức biết Thẩm Mỹ Vân vì sao lại như vậy.
Cô ấy trêu ghẹo một câu: "Đoàn trưởng Quý nhà em còn rất dũng mãnh nhỉ?"
Thẩm Mỹ Vân đỏ mặt, có chút ngượng ngùng.
Tiếu Ái Mai lại lớn tiếng nói: "Em thật hạnh phúc, em không biết đến tuổi của bọn chị, để mỗi ngày làm chuyện kia, đều là bọn chị xin xỏ chồng nhà mình. Những người đàn ông đó, nhiều nhất là ba phút, thật sự là vô dụng. Vẫn là Quý Trường Tranh nhà em dùng tốt."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Đề tài này cũng quá cởi mở, cô mím môi không nói gì, chỉ có thể nói chị dâu đã kết hôn, thật sự rất to gan.
"Chị dâu, chị tới đây là?"
Cô chủ động đổi đề tài.
Nhắc tới ý đồ đến đây của mình, Tiếu Ái Mai mang theo chút sầu não: "Vị kia nhà chị ở trong danh sách giải trừ quân bị."
Thẩm Mỹ Vân kinh ngạc: "Vị trí này của đoàn trưởng Tào còn có thể bị sa thải sao?"
Phải biết rằng đoàn trưởng Tào cùng cấp bậc với Quý Trường Tranh, hơn nữa, đối phương còn là đoàn trưởng lâu năm, anh ta làm sao có thể ở trong danh sách giải trừ quân bị?
Tiếu Ái Mai trầm mặc: "Đoàn trưởng bị cắt giảm một nửa, anh Tào nhà chị đã hơn bốn mươi, chính là một trong những đối tượng dự bị bị cắt giảm."
Như là nhìn ra nghi vấn của Thẩm Mỹ Vân, Tiêu Ái Mai nói thêm: "Quý Trường Tranh nhà em thì không giống, cậu ấy còn trẻ, mới hơn ba mươi, là lực lượng trung kiên thuộc bộ đội, làm thế nào cũng không cắt giảm được trên đầu cậu ấy."
Đoàn trưởng Tào thì ngược lại, anh ta đã bốn mươi sáu, qua vài năm nữa sẽ đến tuổi về hưu, không cắt anh ta thì cắt ai?
Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Lần này phạm vi bị cắt giảm quá rộng."
Ai nói không phải chứ.
Tiếu Ái Mai rốt cục nói đến việc chính: "Chị tới là muốn hỏi em, bên em còn có công việc nào không?"
Cô ấy cũng là nghe người khác nói, Thẩm Mỹ Vân kia mở công ty an ninh gì đó, giải quyết không ít vấn đề việc làm của lính xuất ngũ, hơn nữa tiền lương được trả rất cao!
Lúc này Tiếu Ái Mai mới tới tìm Thẩm Mỹ Vân để nhờ quan hệ.
Thẩm Mỹ Vân chần chờ: "Chị dâu, không phải em không giúp, chỉ là công ty an ninh kia, thật sự không thích hợp với đoàn trưởng Tào. Chị đừng cảm thấy em đang qua loa tắc trách với việc của anh ấy, chị nghe em nói xong trước đã, công ty an ninh là làm công việc gì, chị biết không?"
Tiếu Ái Mai thật đúng là không biết, cô ấy lắc đầu.
"Công việc của công ty an ninh là bảo vệ chủ thuê, không bị người xấu bên ngoài quấy rầy, nói thì dễ, làm thì không dễ, nói trắng ra là đer chết thay người khác. Chị biết Hứa Kiến Quốc không?"
Tiếu Ái Mai biết người này, cô ấy gật đầu: "Đây là doanh trưởng Hứa phải không?"
Đối phương hình như nằm trong danh sách cắt giảm biên chế đợt hai.
"Đúng, chính là anh ấy." Thẩm Mỹ Vân cười khổ nói: "Hứa Kiến Quốc mới hơn ba mươi tuổi, trong quá trình anh ấy bảo vệ chủ thuê, trên người bị chém mấy nhát dao, lúc em trở về từ Dương Thành, anh ấy còn nằm ở bệnh viện."
"Chị xem đoàn trưởng Tào nhà chị, chị cam lòng để anh ấy đi làm loại công việc này sao? Hơn nữa đoàn trưởng Tào tuổi cũng không nhỏ, đã đến tuổi về hưu, ra ngoài dốc sức làm việc, quả thực không thích hợp, huống chi, trên anh ấy có già dưới anh ấy có trẻ. Hoàn toàn khác với những người cô đơn như Hứa Kiến Quốc."
Tiếu Ái Mai nghe xong những lời này, cô ấy thở dài thật dài, mặt mang vẻ u sầu: "Vậy công việc này không thích hợp với anh Tào nhà chị thật, trên người anh ấy còn có vết thương cũ, thường xuyên tái phát, bảo vệ chính mình cũng mệt chết, chớ nói chi là đi bảo vệ người khác."