Đốc công Lưu: "Tạm được, khó khăn cũng đã qua, nhưng như vậy cũng tốt, phía dưới nhiều đá lớn, chỉ là lúc đào khó khăn, đến lúc đó nền móng vững chắc, đối với nhà lầu mà nói, tương lai cũng là chuyện tốt.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Vất vả rồi. Đốc công Lưu, anh phỏng chừng xây xong tất cả sẽ mất bao lâu?"
Đốc công Lưu suy tư một chút: "Mặc dù ít hơn một năm rưỡi, chậm thì có thể phải hai đến ba năm."
Công trình này không giống với tòa nhà đơn nguyên lúc trước.
Công năng bà chủ Thẩm cần rất nhiều, bọn họ đều còn đang trong giai đoạn tìm tòi.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Được, tôi biết rồi."
Đốc công Lưu gật gật đầu, tiếp tục bận rộn.
Thẩm Mỹ Vân thì đi cách đó không xa, tìm được Hồ Hạ Lan, cô ấy là thu ngân, cho nên suốt ngày cũng là đi theo trên công trường.
Vì trước tiên phải biết nhập hàng vật tư bên công trường.
Cô vừa tới, Hồ Hạ Lan nhất thời đứng dậy nghênh đón: "Bà chủ."
Thẩm Mỹ Vân gật đầu: "Phòng làm việc của cô ở đâu, tôi vào xem sổ sách."
Hồ Hạ Lan đáp một tiếng, dẫn Thẩm Mỹ Vân vào cái lều nhỏ kia của cô, bên trong dựng một cái bàn, đặt một ít sổ sách, những thứ khác cũng không dễ chất xuống.
"Nhỏ như vậy?"
Thẩm Mỹ Vân hơi nhíu mày, bên này mới xây, nơi này như sân nghỉ ngơi của các công nhân, đều là một cái lều.
Hồ Hạ Lan: "Đủ dùng rồi."
Cô đạp đạp chạy tới, khom lưng, lấy sổ sách trong ngăn tủ nhỏ ra: "Sổ sách một tháng này đều ở đây."
Thẩm Mỹ Vân nhận lấy nhìn lên, rất nhanh lập tức xem xong một lần, tiếp theo chính là nhập hóa đơn cùng biên lai.
"Tháng này tốn mười chín vạn?"
Nói thật, con số này đã vượt qua Thẩm Mỹ Vân dự đoán, bởi vì, hiện tại cũng chỉ là nền bằng phẳng, xây thêm nền móng, những thứ khác đều còn chưa làm.
Hồ Hạ Lan gật đầu: "Đúng, cái gì cũng phải mua, trên cơ bản công trường cần gì là mua một lần."
Thẩm Mỹ Vân xuất nửa vốn, đốc công Lưu bên kia chỉ là bỏ nhân công, vật liệu cần trên cơ bản đều là anh ta liệt kê ra, Hồ Hạ Lan đi hỗ trợ mua sắm.
Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Khó trách."
Hồ Hạ Lan muốn nói lại thôi.
Thẩm Mỹ Vân: "Cô nói xem, làm sao bây giờ?"
Hồ Hạ Lan do dự nói: "Tiền cần sau này có thể sẽ nhiều hơn. Tôi gọi điện cho cô giáo, dựa theo cô ấy dự tính, một khi bắt đầu khởi công xây lầu, phía sau mỗi tháng cần tiền đều sẽ hơn hai mươi lăm vạn trở lên, hơn nữa đây còn là số tiền tối thiểu."
Xây nhà vốn là một cỗ máy tiêu tiền, mà Thẩm Mỹ Vân xây nhà thương mại, càng là người nổi bật trong đó.
Thẩm Mỹ Vân: "Tiền trong sổ sách nhiều nhất có thể chống đỡ được mấy tháng?"
Hồ Hạ Lan: "Mười tháng, đây là cực hạn."
Lúc trước Thẩm Mỹ Vân cho cô ấy tổng cộng là hai trăm ba mươi vạn, cô ấy thấy được số tiền này đủ dùng, nhưng cô giáo nói, có thể ngay cả mười tháng cũng chống đỡ không được.
Nói cách khác, nửa năm sau, Thẩm Mỹ Vân sẽ phải bắt đầu nghĩ biện pháp, tiếp tục xoay sở tiền bạc.
Nếu không, công trình bên này bất cứ lúc nào cũng có thể phá sản.
Thẩm Mỹ Vân nhéo mi tâm: "Tôi biết rồi. Cô đi làm việc trước đi."
Cô ra khỏi phòng làm việc, nhìn hơn một ngàn mét vuông đất bằng kia, cùng với một hai trăm công nhân đồng loạt đổ mồ hôi như mưa.
Đó là lý do tại sao phải tiêu nhiều tiền đến vậy.
Thế nhưng, đâm lao thì phải theo lao.
Huống chi, Thẩm Mỹ Vân vốn cũng không có ý định quay đầu lại.
Nếu không có ý định quay đầu lại, vậy thì nhất định phải xông về phía trước.
Cô muốn trong vòng nửa năm, nghĩ biện pháp tiếp tục xoay sở tiền, hơn nữa còn phải có chừng một trăm vạn.
Nói cách khác, ngoại trừ việc làm ăn hiện tại trong tay, cô còn phải tiếp tục nghĩ biện pháp cố gắng mở nguồn.
Những năm 80 cái gì kiếm được nhiều tiền nhất?