Vì vậy, ngay từ khi lập báo cáo đám cưới, Quý Trường Tranh đã luôn đấu tránh cho sự hoàn hảo.
Anh muốn Mỹ Vân ghi nhớ trong lòng mãi mãi.
Mỹ Vân không thể rời xa anh.
Giống như câu nói của mẹ anh, nếu bà ấy rời khỏi ông chồng, trên đời này bà ấy làm sao có thể tìm được người đối xử tốt với bà ấy như vậy?
Đây là sự thật cũng là cuộc sống.
Kết quả là Trần Thu Hà đã ngờ vực sau khi nghe những lời của Quý Trường Tranh: "Tại sao lại làm theo kiểu truyền thống?"
Ngày nay, hôn nhân đều quan trọng con người hiện đại, những điều mới mẻ và xã hội hiện đại. Ai có điều kiện một chút sẽ trực tiếp đi đến sở dân chính để đăng kí kết hôn. Nếu không có điều kiện, ngay cả giấy đăng ký kết hôn cũng không có.
Chỉ cần một bữa cơm đơn giản cũng có thể thông báo cho mọi người trong nhà biết bọn họ sắp kết hôn.
Quý Trường Tranh: "Phong cách truyền thống là con sẽ tìm người mai mối đến cửa xin dạm ngõ. Sau khi hỏi cưới, hai gia đình chúng ta sẽ thương lượng với nhau và ấn định một ngày tốt lành tháng tốt để tổ chức hôn lễ. Sau khi việc này kết thúc, Mỹ Vân và con sẽ làm tiệc rượu, sau đó dắt nhau lấy giấy đăng ký kết hôn."
Trong khoảng thời gian này, anh đã kể lại hầu hết mọi chi tiết về cuộc hôn nhân của mình với Mỹ Vân mà anh đã suy nghĩ tới lui trong đầu.
Đáng nói là còn đánh máy một bản báo cáo kết hôn cũng có chuẩn bị luôn.
Trần Thu Hà nghe được điều này, lúc đầu bà ấy thấy rất vui, dù sao con rể cũng quý trọng con gái bà ấy như vậy, đó là một chuyện tốt trên dời, nhưng sau đó bà lại lo lắng.
"Nếu làm phức tạp như vậy, đến lúc đó có gây phiền phức cho con không? Hơn nữa -"
Trần Thu Hà do dự nói: "Hoài Sơn và mẹ thành thật mà nói quan hệ không tốt lắm."
Đây chính là điều bà ấy lo lắng, không nên vì bà ấy mà chuyện hôn sự của con gái và con rể xảy ra vấn đề thì đó là vấn đề lớn."
Quý Trường Tranh nói: "Sẽ không đâu."
"Con luôn làm mọi việc trong khuôn khổ quy định, ngay cả quá trình kết hôn cũng không vượt quá tiêu chuẩn."
Bây giờ, việc kết hôn không phổ biến việc tổ chức linh đình, kể cả ở Bắc Kinh, người thân trong gia đình cũng không được thông báo.
Anh chỉ muốn nói rằng anh sẽ dành cho Thẩm Mỹ Vân những gì tốt nhất trong khả năng của mình.
Trần Thu Hà nghe vậy gật đầu: "Còn ba mẹ con thì sao?"
Quý Trường Tranh thành thật nói: "Thân phận của ba mẹ con không quá thích hợp để họ đến Mạc Hà, ngay cả mấy người anh cả của con cũng vậy."
Bọn họ muốn ra khỏi Bắc Kinh cũng không dễ.
Quý Trường Tranh suy nghĩ một chút, lo lắng bên nhà đàng gái sẽ cho rằng đàng trai bọn họ không đủ chân thành.
Anh nghĩ đến một biện pháp dễ thỏa hiệp: "Mẹ, mẹ thấy thế này có được không? Ba mẹ con không thể qua đây được, nhưng có thể làm thế này. Đợi con và Mỹ Vân kết hôn, chúng ta sẽ tổ chức tiệc rượu tại chỗ của mẹ, rồi chúng ta sẽ có thêm một cái khác nữa khi chúng ta trở lại Bắc Kinh."
Có như vậy, cả hai bên đều có phần.
Trần Thu Hà an tĩnh lắng nghe, bà ấy phát hiện ra một vấn đề, đó là trong kế hoạch của Quý Trường Tranh, mọi kế hoạch đều có Mỹ Vân.
Tương lai của anh và tất thảy mọi thứ của anh đều liên quan mật thiết đến Mỹ Vân.
Trần Thu Hà là người đã từng trải, bà ấy càng hiểu rõ ý nghĩa hơn, đây là Quý Trường Tranh đặt Mỹ Vân ở trong lòng, ở đầu tim mà trân trọng.
Thực ra, ban đầu bà ấy cũng không đồng ý với người con rể này.
Bởi vì con gái bà ấy bắt buộc phải đi xem mắt, không có biện pháp nào khác. Lúc đó bà ấy vừa lo lắng, vừa buồn bã và tự trách chính mình.
Tự trách bản thân mình vô dụng, không bảo vệ được con gái mình.