Trong một thời gian dài, Trần Thu Hà thậm chí còn cảm thấy áy náy, bà ấy sợ con gái mình đi sai đường, bà ấy cũng sợ con gái mang theo một bé gái đi lập gia đình, chồng con bé sẽ chê bai cô, bà ấy càng sợ con gái mình trải qua cuộc sống hôn nhân bất hạnh.
Tuy nhiên, tất cả những lo lắng này, ngay khi Quý Trường Tranh xuất hiện, qua từng chi tiết trong kế hoạch của Quý Trường Tranh.
Những lo lắng của Trần Thu Hà đã hoàn toàn tan thành mây khói.
Đây là may mắn của Mỹ Vân.
Cô vừa vặn bước đến, người kia vừa lúc lại là Quý Trường Tranh, bà ấy chỉ có thể nói, tất cả đều là duyên phận.
Quý Trường Tranh đối xử tốt với Mỹ Vân.
Đối với một người mẹ đang có con gái, bà ấy có thể cảm thấy hoàn toàn yên tâm.
Bà ấy yên tĩnh mà nghe kế hoạch của Quý Trường Tranh.
Sau khi nói liên tiếp nhiều điều cần lưu ý.
Quý Trường Tranh hỏi: "Mẹ, mẹ nghĩ thế nào?"
"Mẹ có muốn thay đổi điều gì không? Con sẽ nghĩ ra giải pháp phù hợp."
Anh nỗ lực hướng tới sự hoàn hảo cho cuộc hôn nhân của mình với Thẩm Mỹ Vân.
Trần Thu Hà lắc đầu: "Con đã sắp xếp mọi thứ rất tốt rồi."
"Vậy thì ngày mai con sẽ nhờ Tham mưu trưởng Chu đến dạm ngõ. Con sẽ dựa theo quy củ trước kia của Bắc Kinh, tiêu chuẩn để dạm ngõ."
Không thể nói là Mỹ Vân bọn họ hiện đang ở Mạc Hà, thì cứ dựa theo theo quy củ của Mạc Hà. Nói cho cùng, gia đình của Quý Trường Tranh và Thẩm Mỹ Vân đều sinh ra và lớn lên ở Bắc Kinh.
Chỉ là hiện tại nhà họ Thẩm đang gặp khó khăn.
Trần Thu Hà nghe những lời của Quý Trường Tranh, bà ấy vô thức đỏ mặt, nói thật, đã lâu rồi bà ấy chưa được đối xử nghiêm túc cùng đối đãi tôn trọng như vậy kể từ khi gia đình gặp khó khăn.
Bà ấy hít một hơi thật sâu, gật đầu và nói với Quý Trường Tranh: "Mấy người trẻ tuổi các con cứ việc sắp xếp là được. Ba của Mỹ Vân và mẹ không có yêu cầu nào cả."
Đối với những người như Quý Trường Tranh, bọn họ không đưa ra bất luận yêu cầu nào hết.
Bởi vì Trần Thu Hà biết rằng cho dù bà ấy không yêu cầu bất cứ điều gì thì đối phương cũng sẽ cố gắng hết sức để mọi thứ trở nên hoàn hảo.
Quý Trường Tranh nói: "Được rồi, vậy Tham mưu trưởng Chu và con sẽ xuống núi, buổi tối chúng con ở phòng tiếp khách của công xã, ngày mai chúng con sẽ đến đúng giờ."
Hôm nay, sau đi đến phòng tiếp khác, anh còn có rất nhiều việc phải làm, tất cả đều là sự chuẩn bị cho chuyện dạm ngõ.
"Chúng ta xuống núi ăn tối đi, cũng không vội đến vậy."
Nếu như người trong nhà mở lời, Trần Thu Hạc mời bọn họ ở lại, nhưng Quý Trường Tranh không phải là một người duy nhất, còn có hai đồng đội của anh nữa, lập tức nhiều hơn ba người, thực sự không có chỗ cho ba người ở đây.
Nếu không, đối phương sẽ không được đến ở phòng tiếp khách ở.
Quý Trường Tranh suy tư một chút rồi nói: "Không được, chúng con còn có rất nhiều việc phải làm, ngày mai chúng con sẽ đến xin dạm ngõ, nếu mẹ không giữ lại, tôi sẽ ỷ lại bữa cơm này."
Đã nói đến mức này rồi.
Đương nhiên, Trần Thu Hà rất khó thuyết phục bọn họ ở lại.
Bà ấy gật đầu một cái, đưa mắt nhìn Quý Trường Tranh và những người khác rời đi, cũng bắt đầu bận rộn.
Quý Trường Tranh đột ngột đến đây dạm ngõ, bà ấy chưa chuẩn bị gì ở nhà, bà ấy cần phải chuẩn bị một số thứ cần thiết cho ngày mai.
Giấy màu, kẹo hạt dưa, rượu cưới và thuốc lá là những thứ cơ bản nhất để chiêu đãi khách.
Mặc dù hiện tại nhà họ Thẩm đang sa sút nhưng khi cần bàn bạc đến những vấn đề như gả con gái, dĩ nhiên là không thể tiết kiệm và qua loa được.
*
Bên phía công xã.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân dẫn sĩ quan hậu cần đến bộ chỉ huy đại đội, cô trực tiếp đi tìm Chủ nhiệm Lưu và kể cho ông ấy nghe chuyện đã xảy ra.