[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 437 - Chương 437: Ngày Thứ Bốn Mươi Bảy Xuyên Không 2

 Chương 437: Ngày Thứ Bốn Mươi Bảy Xuyên Không 2 Chương 437: Ngày Thứ Bốn Mươi Bảy Xuyên Không 2 Chương 437: Ngày Thứ Bốn Mươi Bảy Xuyên Không 2

Tình yêu của anh là rõ ràng, là rầm rộ, thậm chí ngay cả thích cũng vậy.

Đây là thứ mà Thẩm Mỹ Vân chưa từng trải qua, cô luôn luôn là hàm súc nội liễm thậm chí là tự ti dè dặt.

Đứa trẻ mồ côi lớn lên, môi trường sống từ khi cô còn nhỏ đã không có cảm giác an toàn, lo được lo mất, sau lưng càng không có chỗ dựa, điều này cũng quyết định tính cách của Thẩm Mỹ Vân.

Không thể giống như Quý Trường Tranh như vậy, sống phóng túng không kiêng nể gì, tự do tùy tính.

Có thể có tính cách như Quý Trường Tranh, từ nhỏ môi trường của họ chắc chắn rất tốt, ba mẹ của anh cũng nhất định rất yêu thương anh.

Sau lưng anh có chỗ dựa nhất định, mới có thể sống phóng túng tùy tính như vậy, mới có thể có dũng khí nói cho cả thiên hạ biết mình thích và yêu ai.

Dù sao, Thẩm Mỹ Vân không dám.

Cô từ trước đến nay đều không phải là người được thiên vị, cô quen với việc trốn sau người khác, lén lút trốn tránh, đi lặng lẽ nhìn trộm hạnh phúc thuộc về người khác.

Cho đến khi——

Hiện tại, hạnh phúc giáng lâm trên người cô, cô có ba mẹ yêu thương cô, có người yêu yêu thương cô.

Cô nhận được sự thiên vị, lại rõ ràng như vậy.

Thậm chí, không có bất kỳ che giấu nào, cũng muốn được tuyên bố cho cả thiên hạ biết sự thiên vị ấy.

Điều này khiến Thẩm Mỹ Vân không nhịn được cười, là loại cười chân tâm thực ý, cũng mang theo vài phần ấm áp.

"Quý Trường Tranh."

Cảm ơn anh.

Cô trong lòng nhẹ nhàng nói.

Quý Trường Tranh mặc dù không nghe thấy, nhưng anh dường như hiểu được một chút, anh đứng trong đám người ồn ào, hướng về phía trước cười phóng túng, anh muốn đem người yêu của mình, muốn đem hạnh phúc của mình, đi tuyên bố cho cả thiên hạ biết.

Anh muốn công bố tất cả sự yêu thích của mình cho mọi người biết.

Quý Trường Tranh cũng nhất định sẽ làm như vậy, anh giống như một đứa trẻ hiến tặng bảo bối, ôm máy thu thanh sải bước đi đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân.

Trước mặt mọi người, anh mở hộp ra, nhìn cô, mặt đầy ý cười: "Mỹ Vân, em xem có thích không?"

Mẫu máy thu thanh mới nhất, có thể phát nhạc, cũng có thể nghe đài phát thanh.

Có thể trong những ngày anh đi làm nhiệm vụ không có ở nhà, bầu bạn với Mỹ Vân nói chuyện, hát hò, để cô không cảm thấy cô đơn.

Tất nhiên, những ngày anh ở nhà thì càng tốt hơn.

Anh ôm lấy Mỹ Vân, Mỹ Vân ôm lấy Miên Miên, một nhà ba người nằm trên giường, cùng nhau yên lặng nghe đài phát thanh.

Kể từ khi viết báo cáo kết hôn, Quý Trường Tranh đã tưởng tượng vô số lần cuộc sống như vậy.

Cuộc sống của anh, mỗi một việc, mỗi một ngày đều có Mỹ Vân.

Thậm chí, yêu ai yêu cả tông ti, ngay cả Miên Miên cũng tính vào.

Thẩm Mỹ Vân nhìn vào mắt anh, dường như hiểu được, cô nói: "Em rất thích."

Điều vui nhất trên đời này chính là thứ mình mua, được người mình yêu thích.

Quý Trường Tranh lại tiếp tục lấy từ trong áo khoác ra: "Cái này thì sao?"

Là một hộp đồng hồ đeo tay, cũng chỉ to bằng lòng bàn tay, vừa vặn được anh nhét trong áo khoác.

Anh mở hộp ra, lộ ra một chiếc đồng hồ đeo tay màu bạc trắng, dây đeo màu trắng, mặt đồng hồ bằng kính, kim đồng hồ đang yên lặng di chuyển.

Chiếc đồng hồ đeo tay này, thực sự rất đẹp.

Hồ Thanh Mai bên cạnh không nhịn được hét lên: "Đây là đồng hồ Thượng Hải, mẫu mới nhất!!"

"Phải bán hai trăm mấy đồng, hơn nữa có tiền còn chưa chắc mua được."

Cô ấy thích nhất những thứ đắt tiền này, đến mức cô ấy có thể thuộc làu làu những thứ này.

Hồ Thanh Mai nói vậy, mọi người xung quanh lập tức ồn ào lên.

"Cái gì? Chỉ là một thứ nhỏ xíu như vậy, bán hai trăm mấy đồng? Đây không phải là nói đùa chứ?"

"Đúng vậy, đây là cướp tiền mà, hai trăm mấy đồng đủ cho đám người nông thôn chúng ta tiêu xài trong hai ba năm."

Bình Luận (0)
Comment