[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 816 - Chương 816: Ngày Thứ Tám Mươi Tám Xuyên Không 4

 Chương 816: Ngày Thứ Tám Mươi Tám Xuyên Không 4 Chương 816: Ngày Thứ Tám Mươi Tám Xuyên Không 4 Chương 816: Ngày Thứ Tám Mươi Tám Xuyên Không 4

"Em biết." Thẩm Mỹ Vân không còn cách nào khác, đưa tay ra đẩy anh: "Anh mau đi lên trước đi."

Thật ra cô biết Quý Trường Tranh rất dễ phân tâm nếu cô đến đây.

Mắt thấy đôi vợ chồng trẻ như vậy, Triệu Xuân Lan ở bên cạnh lại không nhịn được cảm thán một câu: "Vẫn là lúc trẻ tốt hơn, lúc mới kết hôn đều rất ngọt ngào, nhìn chồng tôi xem, cho dù bây giờ tôi có té lăn ra đấy thì anh ấy cũng không chạy đến đỡ tôi."

Còn muốn biện giải là trong lúc đi làm nhiệm vụ, không thể quan tâm đến chuyện nữ nhi tình trường.

Nhưng mà nhìn Quý Trường Tranh xem, người ta cũng đang đi làm nhiệm vụ, nhưng mà trước khi làm nhiệm vụ, anh sẽ sắp xếp những chuyện này rõ ràng.

Chỉ có thể nói, so người với người đúng là tức chết.

Thẩm Thu Mai nghe thấy lời này thì nhìn sĩ quan hậu cần đang chạy ở phía trước không thấy bóng lưng đông, cười lạnh một tiếng: "Đúng thế."

Nói đến đây, hai người lại ngoảnh đầu nhìn Thẩm Mỹ Vân."Vẫn là chồng em tốt."

Quả nhiên, vẫn phải so sánh đàn ông thì mới thấy sự khác biệt.

Thẩm Mỹ Vân nhếch môi cười nhẹ: "Chị à, nếu như gọi bọn họ thì bọn họ cũng sẽ dừng lại."

Sĩ quan hậu cần cùng tham mưu Chu đều không tệ, ít nhất... vào niên đại này, bọn họ đều là những người chồng khá tốt.

Thẩm Thu Mai leo núi, kéo lá cây ở bên cạnh, thở dài: "Dừng thì sẽ dừng, chỉ là, nếu tự tôi gọi anh ấy đến thì sẽ cảm thấy rất khác."

Chúng nữ mong muốn loại giống như Quý Trường Tranh, là người biết quan tâm, nhưng mà rất khó vì đối phương không phải người như vậy.

Thẩm Mỹ Vân hiểu, nhưng mà cô lại không biết nói gì.

Một đoàn người đi lên trên núi, chỉ là rất nhanh liền bị Lương Chiến Bẩm dẫn người vượt qua, anh ta dẫn theo một đội ngũ, ước chừng có mười mấy người.

Lúc đi qua đội ngũ của Quý Trường Tranh thì Lương Chiến Bẩm cười: "Tiểu đoàn trưởng Quý à, trong đi làm nhiệm vụ, anh còn dẫn theo đồng chí nữ, người biết thì sẽ coi là anh đang đảm nhiệm làm việc, người không biết còn tưởng các người đang đi chơi."

"Xem ra, hôm nay chúng tôi sẽ lại yên ổn thắng các người lần nữa."

Nói xong, liền cười ha ha, muốn có bao nhiêu đắc ý thì sẽ có bấy nhiêu đắc ý.

Này... Quý Trường Tranh còn chưa lên tiếng thì cấp dưới đã tức giận: "Tiểu đoàn trưởng Quý, vượt qua anh ta."

"Đúng vậy!"

"Vượt qua anh ta!"

Dù sao thì cũng không thể nuốt trôi được cục tức này.

Quý Trường Tranh nhíu mày ra hiệu cho mọi người bình tĩnh: "Đội trưởng Lương xem thường đồng chí nữ như thế sao?"

Lương Chiến Bẩm phải trả lời câu hỏi này như thế nào?

Nếu như anh ta nói coi thường thì không phải sẽ bị đánh sao, dù sao thì lãnh đạo cũng đều nói, phụ nữ có thể chống nửa bầu trời.

Lương Chiến Bẩm nhất thời không lên tiếng, Quý Trường Tranh này thực sự thâm hiểm, lúc nào cũng muốn hố anh ta.

"Dù sao thì lần này mấy người cũng không thắng được chúng tôi!"

Anh ta hổn hển, cuối cùng cũng chỉ có thể nói ra được câu này.

Quý Trường Tranh: "Ba ngày sau thấy bản lĩnh thật sự, bây giờ nói mấy lời này thì được cái gì?"

Lương Chiến Bẩm còn muốn nói gì đó, nhưng mà đội ngũ của hai bên đang đi đường, rất nhanh liền đến chỗ phân nhánh trên núi, một trái một phải, được rồi!

Hai đội ngũ sẽ đi con đường riêng của mình.

"Chúng ta đi!" Lương Chiến Bẩm trực tiếp chọn con đường nhỏ không ai đi qua, dẫn người đi qua.

Chỗ chưa có ai đi tương đương với chưa có ai đến đó tìm đó, điều này tức là bọn họ sẽ tìm được càng nhiều con mồi hơn.

Sau khi anh ta chọn một con đường rồi đi qua.

Sĩ quan hậu cần liền cười lạnh một tiếng: "Lương to đầu vẫn chỉ có trí nhớ ngắn ngủi như vậy."

Lần trước đã ăn không ít khổ trong tay Thẩm Mỹ Vân, chỉ sợ là anh ta đã quên mất.

Nói xong, thu lại nụ cười lạnh rồi đi đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân, phải gọi là nụ cười trên khuôn mặt như gió xuân: "Mỹ Vân, cô cảm thấy chúng ta nên đi đâu?"

Làm sao Thẩm Mỹ Vân biết được.

Bình Luận (0)
Comment