[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 829 - Chương 829: Ngày Thứ Tám Mươi Chín Xuyên Không 8

 Chương 829: Ngày Thứ Tám Mươi Chín Xuyên Không 8 Chương 829: Ngày Thứ Tám Mươi Chín Xuyên Không 8 Chương 829: Ngày Thứ Tám Mươi Chín Xuyên Không 8

Thẩm Mỹ Vân thấy sắp không đựng nổi nữa thì liền dừng tay, cất áo khoác vào.

Con sóc béo xem xét, chỉ chỉ cái cây kia: "Vẫn còn vẫn còn!"

Trộm hết một lần! Trộm nhà nó! Để nó đói bụng! Để nó đánh nhau.

Thẩm Mỹ Vân nhíu mày, sau khi buộc áo lại thì không đưa tay ra hứng nữa, mà còn lấy miếng vỏ cây chặn lại.

"Nếu lấy hết, lỡ con sóc kia chết đói vào mùa đông thì phải làm sao?"

Trong cây đó, có ít nhất khoảng mười cân, mà cô đã lấy đi năm, sáu cân.

Có lẽ là phần còn lại đều ở phía dưới.

Nghe thấy lời này của Thẩm Mỹ Vân, con sóc béo nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hai bàn tay vỗ vào nhau: "Đói chết? Đói chết là được rồi, không còn ai đánh tôi nữa."

Thẩm Mỹ Vân: "..." Nhìn dáng vẻ đắc ý của đối phương, liền biết nó đang suy nghĩ cái gì.

Thẩm Mỹ Vân: "Vậy tao trộm hết hạt thông nhà mày nhé?"

Ngay khi đứng lên, cô lập tức quay đầu định đi.

Nhìn hành động này của cô, con sóc béo xù lông trên mặt, bị dọa đến mức thay đổi hình dạng: "Không cần!"

Gần như là thét lên!

Thẩm Mỹ Vân trừng to mắt, đây là lần đầu nghe thấy tiếng sóc hét, hóa ra là như vậy.

Con sóc béo cũng không còn đề cập đến việc để Thẩm Mỹ Vân trộm hết đồ trong cây nữa.

Nó nở nụ cười lấy lòng Thẩm Mỹ Vân, lại chắp hai tay: "Tôi dẫn cô đi trộm nhà khác."

Tay Thẩm Mỹ Vân cũng không cầm nổi nửa đâu.

Vừa động thì hạt thông bên trong áo khoác đã rơi ra, không phải áo khoác không chắc mà là do nó chứa quá nhiều hạt thông.

Không chứa được nữa.

Thẩm Mỹ Vân nghĩ nghĩ, trực tiếp để áo khoác ở trên mặt đất, đánh dấu rồi đi theo con sóc đến nơi khác.

Quả nhiên — Con sóc béo dẫn đường ở phía trước, gặp phải gà rừng, con sóc béo giơ chân mập lên: "Chi chi chi!"

Ngẩng đầu ưỡn ngực, dùng tư thái cáo mượn oai hùm, thế là đủ rồi.

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Con sóc béo béo này thành tinh sao.

Cô đi theo đối phương, đi thẳng đến một khe núi, phải nên nói là nằm dưới một đống lá.

Nếu nhìn từ bên ngoài thì sẽ thấy nơi này bằng phẳng như các nơi khác, nhưng mà nếu bước vào thì sẽ bị hụt chân.

Không nhìn thấy con sóc béo nên cô cũng phải cẩn thận.

Thẩm Mỹ Vân đi chậm lại, đi đến phía trước đống lá, con sóc béo lập tức vui vẻ, đột nhiên lao vào trong đám lá.

Khi nó vừa lao vào thì đống lá cũng sụp xuống.

Từng ổ gà liền lộ ra, mà bên trong chính là trứng gà.

Bên trong ổ gà nào cũng có mười mấy quả trứng, mà trong một khe núi này, có ít nhất mười mấy ổ gà.

Không phải?

Đầu năm nay gà đẻ trứng theo nhóm sao?

Đương nhiên không phải, bình thường thì đám gà sẽ chiếm một ngọn đồi thuộc về riêng mình, nhưng mà không thể.

Con sóc béo dẫn Thẩm Mỹ Vân đi đến hang ổ của gà rừng.

Lúc trước đám gà này đã ăn trộm hạt thông của nó thì thôi đi, lại còn mổ rơi mất túm lông mao xinh đẹp nhất trên đỉnh đầu của nó.

Không những khiến nó thất bại khi tìm phối ngẫu, mà còn bị những con sóc khác cười.

Nó đã nhớ chuyện này hơn nửa năm.

Không!

Đây là cơ hội để trả thù.

Mắt thấy lấy Thẩm Mỹ Vân đứng tại chỗ, con sóc béo gấp gáp: "Nhanh lấy, nhanh lấy!"

Gà rừng đã ra ngoài kiếm ăn, con gà rừng trông nhà rất ham chơi, nó đã chạy ra ngoài.

Cho nên lúc này mới giúp nó gặp dịp.

Bằng không thì số gà rừng này cũng có thể mổ cho ngốc người.

Con sóc béo này thúc giục, lúc này Thẩm Mỹ Vân mới hoàn hồn: "Trứng gà rừng à."

Canh trứng cà chua, trứng chiên, trứng luộc.

Như vậy là có đồ ăn trong ba ngày.

Cô liền cởi áo ra, nhưng mà đã cởi chiếc áo khoác duy nhất, bây giờ cũng không còn chỗ đựng.

Nhìn xung quanh, trực tiếp nhặt hết trứng gà vào trong một cái ổ gà.

Chỉ là chiếc ổ gà nhanh chóng đựng đầy trứng.

Không được, không chưa được hết.

Cô suy nghĩ một chút, cầm lấy chiếc còi trên cổ muốn thổi, nhưng nếu thổi thì mấy người Lương Chiến Bẩm cũng có thể đến đây.

Bình Luận (0)
Comment