Quý Trường Tranh bị đẩy, không chỉ không tách ra, mà còn dương lông mày cười cười: "Đó là đương nhiêu."
Anh gặp Mỹ Vân, cô chính là bảo bối lớn nhất của anh.
Chờ đến khi mọi người đều sắp xếp xong, lúc này Quý Trường Tranh mới rửa tay, đứng ở phía sau Thẩm Mỹ Vân, hạ giọng gọi: "Mỹ Vân."
Thẩm Mỹ Vân đã sớm nhìn thấy Quý Trường Tranh trở về, nhưng mà lúc trước thực sự không rảnh tay, cô liền cười nói: "Em đã sớm múc cháo gà nấm thông cho anh rồi."
Bên trong cái bát men ở bên cạnh, còn được đậy nắp để giữ ấm.
Quý Trường Tranh không quan tâm đến việc này, việc anh quan tâm là Mỹ Vân, cúi đầu nhìn cô, trong mắt có sự dịu dàng mà ngay cả Quý Trường Tranh cũng không phát hiện ra.
"Ừ, Mỹ Vân."
Thẩm Mỹ Vân đưa thìa cho Tiểu Hầu, đi tới trước mặt Quý Trường Tranh, ngửa đầu nhìn anh, đôi mắt hạnh xinh đẹp cũng cong lên: "Sao thế?"
Ngay cả tiếng nói của cô cũng nhu nhòa hơn tám phần
Quý Trường Tranh nâng tay vuốt vuốt đầu của cô, nhếch môi thấp giọng nói: "Anh may mắn."
May mắn mới có thể gặp được cô.
Loại tình yêu đó gần như không giấu được trong mắt nữa, thậm chí còn có khuynh hướng muốn đi ra.
Điều này khiến Triệu Xuân Lan đang mải mê ăn cơm ở chỗ không xa, không nhịn được mà đưa tay đánh tham mưu Chu: "Nhìn bên kia!"
Tham mưu Chu đang ăn rất mạnh mẽ.
Thịt gà trong cháo rất mềm, nấm thông thơm ngon, mềm mại kết hợp với nước canh thơm ngát, ăn ngon đến mức khiến người ta không muốn ngẩng đầu.
"Sao thế?"
Tham mưu Chu còn không ngẩng đầu lên, hỏi.
Triệu Xuân Lan tức giận, đập một cái xuống: "Ăn cháo gà của anh đi."
Tham mưu Chu: "..."
Anh ấy không biết mình ăn cháo gà thì có gì sai?
Phạm phải lỗi gì sao?
Tình huống tương tự cũng xảy ra ở chỗ bên cạnh, cũng chính là Thẩm Thu Mai và sĩ quan hậu cần, Thẩm Thu Mai đẩy sĩ quan hậu cần: "Anh thấy cặp vợ chồng tiểu đoàn trưởng Quý và Mỹ Vân không?"
Sĩ quan hậu cần ngẩng đầu nhìn: "Thấy?"
Sau đó, anh ấy như hiểu ra gì đó.
"Nào, bọn họ mới cưới nhau, chúng ta đều đã kết hôn mười mấy năm."
"Nếu anh mà làm ra dáng vẻ thâm tình thì em cũng sẽ chỉ cho anh một phản ứng."
Thẩm Thu Mai sửng sốt: "Phản ứng gì?"
"Cút."
"Anh mắng em!"
Sĩ quan hậu cần ủy khuất: "Không phải, anh đang nói, nếu anh mà làm ra dáng vẻ thâm tình thì em sẽ bảo anh cút."
"À."
Cũng đúng.
Nhưng mà biết thì biết, sao chồng mình còn nói ra?
Thẩm Thu Mai lại không nhịn được mà đánh anh ấy: "Lần sau biết ở trong lòng là được, đừng nói ra."
Thật là bực bội mà.
Sĩ quan hậu cần: "..."
Không dám oán niệm vơ, chỉ có thể trừng mắt nhìn Quý Trường Tranh, tôi trừng tôi trừng, tôi tại trừng.
Thật là, đang yên lành, tại sao lại phải thâm tình như thế?
Cũng may đây là chỉ bước nhạc đệm, cũng không có người chú ý tới. Bởi vì toàn bộ người của đội ngũ đều đang ăn.
"Ôi, cháo gà hầm nấm thông của chị dâu nấu ngon quá."
"Cho tới bây giờ, tôi chưa từng ăn thịt gà nào ngon như vậy, cô ấy đã làm như thế nào? Tại sao có thể mềm như thế, thậm chí còn như tan chảy ở trong miệng, ngon đến mức còn muốn nuốt cả đầu lưỡi, cmn, ăn ngon thật đấy."
"Còn cả nấm thông nữa, hương vị tươi mát mang theo hương vị núi rừng, sau khi nấu với cháo gà thì có chút đậm đà, vừa bỏ vào trong miệng, môi răng không những lưu hương, phần thịt của nó còn vừa dày vừa mềm, có chút giống bào ngư."
chỉ đạo viên Ôn cắn văn túm chữ, chờ đến khi anh ấy nói xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía này.
chỉ đạo viên Ôn ừng ực một tiếng, nuốt nấm thông xuống, thỏa mãn mà híp mắt: "Xảy ra chuyện gì sao?"
"Đúng là người được học có khác, chúng ta cũng chỉ biết nói cmn ăn ngon thật, nhìn chỉ đạo viên người ta xem, rất biết ăn nói, nhưng mà..."
Đối phương nói: "Hương vị của nấm thông giống bào ngư sao?"
"Anh ăn qua bào ngư rồi à?"
Tất cả mọi người đều ghé tai nghe.