[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 842 - Chương 842: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 1

 Chương 842: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 1 Chương 842: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 1 Chương 842: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 1

Không phải, bọn họ được ăn uống tốt thì thôi, mấy người Quý Trường Tranh ra ngoài đi tiểu một chuyến, tại sao lúc trở về lại xách theo nhiều gà rừng như thế?

Đó cũng không phải là một hai con.

Đây chính là mười một mười hai con.

Cho dù săn bắn thì cũng không thể bắt được nhiều như thế.

Quý Trường Tranh nhìn anh ta một cái, bình tĩnh để năm con gà rừng xuống mặt đất, chợt gỡ một sợi dây từ trong tay ra.

Kéo sợi dây một đường.

Chỉ thấy trên sợi dây kia còn trói gà rừng vẫn còn sống, chỉ là bọn chúng thà chết chứ không muốn đi cùng, cho nên đàn gà này đã bị kéo đi một đoạn.

Lương Chiến Bẩm: "?"

Đếm không hết.

"Bao nhiêu con?"

Quý Trường Tranh: "Chỗ của tôi có mười ba con."

"Trần Viễn mang theo mười một con."

Tổng cộng là 24 con.

Lương Chiến Bẩm: "..."

Bọn họ gặp gà rừng từ trên trời rơi xuống sao?

A, gà rừng từ trên trời rơi xuống, nện vào đầu của Quý Trường Tranh.

Con mẹ nó!

Thật kỳ lạ.

Lương Chiến Bẩm cảm thấy hơi thở của mình có chút nhanh, khó chịu, đang bị thiếu dưỡng khí, anh ta cần Cứu Tâm Hoàn hiệu quả nhanh.

Vẫn là Lão Hổ ở đằng sau đỡ lấy Lương Chiến Bẩm, lúc này thì anh ta mới không ngã xuống.

"Lão đại, chúng ta không thể hâm mộ loại chuyện này được."

Biết là không thể hâm mộ, nhưng mà đội ngũ của mình bên này chỉ lẻ loi có hai con gà rừng, khi nhìn thấy một chuỗi gà rừng của mấy người Quý Trường Tranh mà còn chưa tính đến chuyện đã ăn hai con!

Lương Chiến Bẩm cảm thấy đắng lòng.

Đắng như ăn mướp đắng.

"Dìu tôi ngồi xuống."

Vào buổi chiều, anh ta đã muốn đi phá hoại Quý Trường Tranh, dù sao, nếu không chiếm được thì liền phá đi.

Ghen ghét đã đập vào mắt khiến anh ta hoàn toàn không nhịn được!

Sắc mặt Lão Hổ phức tạp mà đỡ Lương Chiến Bẩm ngồi ở chỗ không xa, nhìn đội ngũ bên cạnh khánh công yến.

Anh ta không nghĩ ra: "Anh nói xem, tại sao bọn họ lại làm được?"

Gà rừng rất cơ trí, nhất là còn biết bay, cho nên nếu bọn họ muốn bắt thì sẽ rất khó.

Nhiều người bọn họ bận rộn đến trưa mới chỉ bắt được hai con, thành tích này đã được tính là không kém.

Dù sao khi thu thập trước đây, có rất nhiều người trở về với tay trắng.

Nhưng mà, mấy người Quý Trường Tranh lại bắt được mấy chục con về trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

Điều này khiến không ai tin nổi.

Lão Hổ sao biết được, thế là bọn họ đưa mắt nhìn nhau.

Hầu Tam chạy lại đây, tham ăn đến nỗi chảy nước miếng: "Nói không chừng là thực sự có gà rừng từ trên trời rơi xuống?"

Đây cũng không phải là lời nói đùa, có nên tin không?

Cả ba người đều trầm mặc.

Sát vách.

Sĩ quan hậu cần gần như sắp ngửa mặt lên trời cười to: "Quý Trường Tranh, Trần Viễn, hai người lợi hại đấy?"

Một chuyến ra ngoài mới bao lâu, vậy mà đã lập tức hoàn thành nhiệm vụ thu thập lần này.

Đến bây giờ mới thôi, trừ phi Lương Chiến Bẩm sát vách gặp may mắn, nếu không thì rất khó thắng được bọn họ.

Quý Trường Tranh cười nhạt một tiếng, liếc qua mấy người Lương Chiến Bẩm, phát hiện bọn họ đều đang đi vào cõi thần tiên, lúc này mới thấp giọng nói: "Là Mỹ Vân phát hiện một nơi tốt."

Đó là hang ổ của gà, gần như có 2⁄3 gà rừng đều sống ở trong này.

Mặc dù không đến mức một võng đánh tận, nhưng mà ít nhất... cũng phải bắt được một nửa số gà rừng trong đó.

Hai mươi con cũng chỉ là một nửa thôi sao?

Sĩ quan hậu cần nghe thấy lời này thì lập tức hiểu ra, không nhịn được mà quay đầu nhìn Thẩm Mỹ Vân, Thẩm Mỹ Vân còn đang ở chỗ bếp, cầm thìa múc đồ ăn cho mọi người.

Dưới ánh trăng, làn da của cô rất trắng, khuôn mặt xinh đẹp, vô cùng thuần khiết.

Điều này khiến sĩ quan hậu cần không nhịn được mà thở dài một hơi, nâng tay đẩy Quý Trường Tranh: "Lần này tiểu tử cậu đã kiếm được bảo bối rồi."

Vợ xinh đẹp thì thôi, lại còn có bản lĩnh.

Khiến người khác tâm phục khẩu phục.

Bình Luận (0)
Comment