Lúc này mới đun nóng cái nồi, đổ trứng gà vào bên trong, xoẹt xẹt một tiếng, trứng gà lỏng màu vàng nhanh chóng ngưng kết lại. Mùi thơm kia cũng tỏa ra theo.
Mọi người dùng sức hít mũi, sao xào trứng gà lại thơm như vậy?
Giống như bây giờ bọn họ mới biết.
Thẩm Mỹ Vân như không cảm thấy gì, sau khi xào được mười giây thì liền đổ trứng gà ra, rồi lại bắt đầu xào nấm thông.
Đương nhiên, nếu như để người hậu thế biết, xào nấm thông như rau, còn một lần xào nhiều như thế, chắc chắn là bọn họ sẽ mắng phí của trời.
Nhưng mà Thẩm Mỹ Vân lại không hiểu, dù sao thì cũng có rất nhiều nấm thông!
Mấy trăm cân đấy nha!
Cho nên, ăn cho đầy cái bụng đã!
Xào nấm thông trứng gà rất nhanh là xong, nồi gang bên kia cũng được mở ra lần nữa, phía trên nồi cháo gà nấm thông có một lớp màu vàng, phía dưới thì có màu trắng sữa.
Còn có những cây nấm thông nổi ở bên trên, thực sự trông rất ngon.
"Tiểu Hầu, tăng lửa, nấu trên lửa lớn một lúc nữa."
Dù sao thì vẫn đang có rất nhiều người đang đói bụng chờ đợi, không thể nấu lửa nhỏ được nữa.
Tiểu Hầu nuốt nước miếng: "Được!"
"Mỹ Vân, nhìn rau ở bên này xem, cần phải trộn như thế nào?"
Triệu Xuân Lan đã rửa sạch rau, nhưng mà vẫn chưa trộn, dự định giao cho Thẩm Mỹ Vân.
Dù sao thì mỗi người trộn sẽ có một hương vị khác.
Thẩm Mỹ Vân nấu ăn tốt đến mức Triệu Xuân Lan không dám chuyển động, sau khi chuẩn bị nguyên liệu xong thì liền chờ cô, cô ấy sợ mình làm quá khó ăn, sẽ phá hỏng đống rau này.
Thẩm Mỹ Vân xem xong thì cười cười: "Chị Xuân Lan, chị cứ trộn hết nguyên liệu vào với nhau là được."
Hành tỏi dại đã được cắt nhỏ, Triệu Xuân Lan cho vào có khác gì để cô cho vào đâu?
Triệu Xuân Lan không dám: "Chị không thể, em làm đi, chị sợ làm hỏng món này."
Thẩm Mỹ Vân cười: "Đều như nhau."
Nhưng mà cuối cùng cũng không trì hoãn mà trực tiếp cho gia vị vào bên trong, cuối cùng thì đun nóng dầu trong chảo rồi đổ lên trên.
"Còn phải đun nóng dầu sao?"
Cho tới bây giờ, Triệu Xuân Lan chưa từng thấy ai làm đồ nguội như vậy.
Thẩm Mỹ Vân gật gật đầu: "Nếu như có vừng thì sẽ ngon hơn."
Lời này còn chưa nói xong thì đã cảm nhận được sát khí ập đến. — Là sĩ quan hậu cần.
Lòng anh ta đang rỉ máu, số dầu mà Thẩm Mỹ Vân xối vào món rau kia cũng đủ để anh ấy xào hai nồi thức ăn.
Kết quả, một lần liền bị Thẩm Mỹ Vân dùng hết.
Thẩm Mỹ Vân dùng đũa, đảo đống rau, không để ý nói: "Sĩ quan hậu cần, không muốn ăn thì có thể không ăn."
Sĩ quan hậu cần nhất thời nói: "Ăn!"
Phải ăn, phải ăn gấp bội!
Thẩm Mỹ Vân cười, cũng không phản ứng đến anh ta.
Đi khuấy cháo gà nấm thông, cầm đũa đâm vào thịt gà xem nó chín chưa. Liền nói với Tiểu Hầu: "Lửa nhỏ là được rồi."
"Mọi người chuẩn bị chuẩn bị ăn cơm thôi."
Thẩm Mỹ Vân: "Sao giờ mà Quý Trường Tranh và đoàn trưởng Trần vẫn còn chưa về?"
Nghe thấy lời này, mấy người đang bưng hộp cơm của mình ở bên cạnh đều đi nhanh chóng bao vây Thẩm Mỹ Vân.
Thật sự là sau một giây thì đã hết.
Thẩm Mỹ Vân thật sự trợn mắt há hốc mồm.
"Tiểu đoàn trưởng Quý cùng đoàn trưởng Trần đã bảo người về báo, một lát nữa sẽ trở về."
Cô ừ một tiếng, không nhịn được nói: "Xếp hàng đi."
"Vâng chị dâu."
Chị dâu này cũng thực thẳng thắn.
Mỗi người cầm hộp cơm hoặc bát tráng men đến, Thẩm Mỹ Vân múc cháo gà nấm thông cho bọn họ, duy trì cho bát của mỗi người có khoảng ba miếng thịt, năm miếng nấm.
Cộng thêm một thìa canh lớn.
Đúng lúc mọi người đang xếp hàng, Quý Trường Tranh cùng Trần Viễn trở về, hai người mỗi người xách theo năm, sáu con gà rừng trong tay.
Điều này khiến mấy người đang xếp hàng đều trợn mắt há hốc mồm.
"Hai người nhặt được gà rừng từ trên trời rơi xuống sao?"
Lương Chiến Bẩm gần như không thể tưởng ra mà hỏi, thậm chí, ngữ khí còn có chút sụp đổ!