Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính (Dịch Full)

Chương 304 - Chương 321: Đi

Unknown Chương 321: Đi

Lục Chính Đình: “Có thể đeo đi ngủ được không?”

Không biết có phải anh có ảo giác hay không, mà anh cảm thấy đeo đôi chân này lên, cho dù không đứng, thì hai chân vẫn sẽ tiến hành rèn luyện mà không muốn người biết, nhưng anh không có chứng cứ. Anh muốn thử đeo đi ngủ. Nếu như hữu dụng, vậy anh lời rồi, mà cho dù vô dụng thì cũng không thiệt. Thực ra anh có một chút bằng chứng không tính là bằng chứng để chứng minh đôi chân giả này không bình thường. Kim loại và da trâu bình thường dán lên người, lẽ nào không phá da sao?

Lúc đầu khi anh dùng nạng, tuy không dán sát người nhưng chưa đến mấy ngày, dưới nách đã bị mài nát hơn nữa làn da cũng lở loét, không thể không tạm dừng sử dụng. Cho nên, anh cảm thấy mình đeo cái này đi ngủ hoàn toàn không có vấn đề gì, bởi vì vốn dĩ nó buộc sát vào người.

Lâm Uyển ngạc nhiên nhìn anh, chút khó chịu nhỏ cũng khiến anh liều quá rồi, anh đeo đi ngủ, anh có thể ngủ được sao? Hay là anh cảm thấy đeo nó đi ngủ thì có thể khiến anh sớm đi đường được?

Bỏ đi, đợi sau khi thôi miên anh thì cởi ra cho anh cũng thế cả.

Cô gật đầu, cười đáp: “Tùy anh thôi, anh có thể ngủ là được.”

Lục Chính Đình thấy cô đồng ý, quả nhiên là đeo nó nằm xuống, anh nhìn Lâm Uyển ngồi bên cạnh thì nắm tay cô, kêu cô nằm xuống ngủ.

Lâm Uyển nhìn anh một lúc, chỉ vào anh, sau đó làm ra vẻ mặt tức giận: “Anh giận à.”

Lục Chính Đình: “Không có.”

Chẳng qua chỉ là một học sinh trung học ái mộ cô mà thôi, cô hoàn toàn không thích, cũng không đáng để lo nghĩ, nên anh cũng chẳng thèm tức giận.

Lâm Uyển cũng không còn chọc anh nữa mà nằm xuống ngủ, ước chừng đến canh ba, anh chắc chắn đã ngủ rồi, Lâm Uyển và hệ thống lén thôi miên anh, sau đó gọi anh dậy để anh luyện đi đường.

Không chỉ có Lâm Uyển và hệ thống quen việc dễ làm, mà ngay cả Lục Chính Đình bị thôi miên cũng có thói quen, anh ở trước giường có nề nếp giống như huấn luyện quân ngũ.

Lâm Uyển: “Tiểu Cửu, mi nói cho tôi biết, tại sao khi anh ấy bị thôi miên có thể đi đường, mà khi tỉnh lại thì không thể tự mình đi?”

999 nghiêm túc nói bừa: “Điều này chỉ có thể chứng minh lực hút của trái đất nặng nhất khi con người tỉnh táo.”

Lâm Uyển: …

999: “Khi anh ấy tỉnh, anh ấy không thể tự chủ gấp đầu gối, hơn nữa anh ấy không thể đứng một gối được.”

Lâm Uyển: “Tại sao?”

“Bó tay.jpg. Tôi đoán anh ấy không thể khắc chế được nhân tố tâm lý, tuy rằng muốn đi, nhưng trong tiềm thức lại cảm thấy mình không thể đi, cho nên mới không đi được. Ký chủ, cô khỏi phải nói, khi Trái Táo Nhỏ ghen cũng rất đáng yêu nha. Trong đầu anh ấy chắc chắn đang thiên thần và ác quỷ giao chiến, muốn đánh gãy chân người đó, nhưng lại đang ra sức kiềm chế, anh ấy…”

“Tiểu Cửu này.” Lâm Uyển đổi giọng điệu khác nói lời thấm thía: “Mi sửa chữa đến giai đoạn nào rồi?”

Hệ thống đang tám chuyện hơi dừng lại: “À sắp 0.00000….”

“Nói tiếng người!”

“Người ta vẫn là một đứa trẻ chưa đến ba tuổi, vừa mới bước đi mà.”

“Tin mi mới lạ, vậy tổng cộng mi có thể sống bao nhiêu tuổi?”

“Không chết, có năng lượng thì mãi mãi, mà không có năng lượng thì ngủ đông, há há há há há.”

Lâm Uyển đơn phương chặn lời lảm nhảm của Tiểu Cửu. Hệ thống này thật sự là hệ thống chữa trị toàn năng vô địch siêu vũ trụ sao? Sao cô cứ cảm thấy giống như hệ thống phế vật lải nhải không ngớt thế nhỉ? Xem nó sửa chữa phục hồi toàn là gì đâu.

Lúc này đã mười mấy phút đã qua đi, Lâm Uyển kêu Lục Chính Đình dừng lại, dù sao ban ngày anh đã luyện quá nhiều rồi, thời gian buổi tối luyện quá lâu, ngày mai cơ thể sẽ không chịu được.

Bây giờ dừng lại, chân anh sẽ không quá đau.

Cô búng tay với anh, thấp giọng nói: “Lục Chính Đình, lên giường ngủ đi.”

Dáng người cao lớn của anh dừng lại, quay đầu nhìn cô, ánh mắt vẫn lạnh lùng giống như mãnh thú không có cảm xúc như cũ.

Lâm Uyển đã quen với bộ dạng dọa người này của anh, tiếp tục búng ngón tay kêu anh lên giường: “Tiểu Cửu, giúp đi!”

999 ngáp một cái: “Đây là do thời gian huấn luyện của anh ấy không đủ nên tiềm thức đang chống lại. Cô lại cho anh ấy luyện một lúc nữa đi, anh ấy mệt đến hôn mê, không phải là được rồi sao.”

Trước đó vẫn luôn tuần tự như tiến, từ mấy giây đến mấy phút, rồi hai mươi phút, bây giờ chắc hẳn phải nửa tiếng mới đúng, kết quả mới mười lăm phút đã kêu anh dừng, nên anh không quen. Lực tinh thần của anh khác với người bình thường, điểm này không thể nghi ngờ gì đã lộ ra ngay sau khi thôi miên, cho nên 999 cảm thấy cách đơn giản nhất để để anh mệt xỉu!


Bình Luận (0)
Comment