Ai biết bà Đinh thúc giục kết hôn trước, nói sau khi kết hôn nhiều người mới có thể gom vải bố lại. Kết quả không có gì, nhưng đã kết hôn cũng không còn cách nào, nhà cha mẹ vợ cũng chỉ có thể ầm ĩ hai lần rồi thôi. Bây giờ lại ồn ào ra chuyện này, nhà mẹ đẻ của nhà gái chắc chắn sẽ nhân cơ hội phát tác.
Vốn mọi người cho rằng bọn họ sẽ ầm ĩ, kết quả cũng không có, bà cụ còn đuổi con trai về nhà, tự bà ta nằm lại giường bên này.
Vợ Tam Thuận ở viện y tế tới tối thứ ba, cô ta tự mình ấn dấu tay thiếu nợ viện y tế, không thể chi trả một phần phí phẫu thuật, tiền thuốc men linh tinh cô ta có thể trả.
Sau đó cô ta trở về cùng mẹ ruột ở cữ.
Hai mẹ con không ồn ào không ầm ĩ, chỉ ăn cơm đi ngủ ở cữ dỗ đứa nhỏ, ngay cả bà Đinh thăm dò cũng không đáp lại, chỉ khiến người ta cho rằng các cô thành thật, sinh con gái không ngẩng đầu lên nổi.
Bà Đinh cũng cho rằng các cô không dám làm thế nào, lại khôi phục tính tình ương ngạnh, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe mắng vợ Tam Thuận là thứ lỗ tiền. Chẳng qua bà ta còn phải xốc lại tinh thần ứng phó giáo dục của công xã, Lục Chính Đình ra tay đương nhiên không phải dễ dàng lừa gạt như thế, bà ta và con trai phải thay phiên đi họp, kiểm điểm, lập điển hình, yêu cầu vứt bỏ tư tưởng cũ, nhận thức đủ loại của xã hội mới.
Bà ta hiển nhiên sẽ không thiệt tình ăn năn, sẽ lên đó nói ba hoa chích chòe, như thế nào như thế nào, về nhà đều than thở khẽ mắng mỏ suốt.
Kết quả nửa tháng sau tiến vào tháng hai, khi thời tiết ấm lại, vợ Tam Thuận đột nhiên quấn áo bông, để mẹ cô ta ôm đứa nhỏ, ba người ngồi xe bò trong thôn đi công xã một chuyến.
Đi công xã để làm gì?
Tố cáo bà Đinh và Đinh Tam Thuận, không phục tùng chính quyền quản giáo, không biết sai lầm, ở nhà mắng người đứng đầu vĩ đại!
Bởi vì văn thư Lục bảo bọn họ đến công xã tỉnh tiếp tục kiểm điểm, bọn họ bất mãn, cho nên ở ngay trong nhà mắng viện y tế mắng các cán bộ, mắng trời mắng đất mắng người đứng đầu vĩ đại.
Đầu năm nay nếu là người nhà tố cáo, đó là một lời báo chắc chắn.
Nhục mạ người đứng đầu vĩ đại, đó cũng không phải là vấn đề mê tín trước kia, đây chính là vấn đề chính trị nghiêm túc, là mâu thuẫn giai cấp địch ta vô cùng nghiêm trọng!
Sau đó ngay lập tức dân binh phái người xuống nông thôn điều tra, hỏi thử xem hàng xóm có việc này hay không.
Gần đây bà Đinh quả thật mắng chửi người rất lợi hại, mắng gà mắng chó mắng các bác sĩ của viện y tế xen vào việc của người khác, mắng các cán bộ, bọn họ đều nghe thấy được. Nhưng nếu nói có mắng đại thủ trưởng hay không, bọn họ thế nhưng không xác định lập tức được. Hình như nghe thấy, nếu nói nghe thấy lại chẳng phải rõ ràng.
Sau cùng có người cùng bà Đinh không hợp nhau, bởi vì quan hệ ở quê quá mâu thuẫn các bà cụ đã chứng minh bà Đinh quả thật từng mắng!
Vì thế, bà Đinh và Đinh Tam Thuận bị bắt, lấy tội danh phần tự xấu đang hoạt động với cách mạng F bắt giữ đưa đến nông trường cải tạo lao động, ít nhất cải tạo lao động mười năm.
…
Khi nghe tin tức như thế, không chỉ là thôn họ Đinh đến ngay cả đại đội Ngũ Liễu đều bùng nổ, ai cũng không nghĩ tới vợ Tam Thuận làm chuyện lớn như vậy.
Hằng ngày bà Đinh gay gắt, làng trên xóm dưới đều không thích, các chị em dâu cũng đều không thích bà ta, hiện giờ con dâu lại trực tiếp đưa bà ta đến nông trường cải tạo lao động, quả thực khiến mọi người kinh ngạc đến rớt cằm.
Chuyện này thành đề tài câu chuyện lúc trà dư tửu hậu của mọi người, trò chuyện thay đổi đa dạng, mọi người đều có thể biên soạn ra phiên bản của bản thân.
Thậm chí còn có người hoài nghi có phải người nào của viện y tế ra chủ ý cho vợ của Tam Thuận hay không, nếu không một người phụ nữ ở nông thôn ít hiểu biết như cô ta, làm sao có thể lợi hại như vậy? Lại nghĩ ra cách tố cáo chồng và mẹ chồng mình.
Lá gan rất lớn, sau này nửa đời sau có sống được không?
Sau khi vợ Tam Thuận ra tháng, vẫn đi đại đội dệt vải. Thôn họ Đinh bọn họ có nghề phụ của đại đội là cán bông, cắt bông, kéo sợi dệt vải, phần lớn thành phẩm cung cấp cho cung tiêu xã, còn lại đại đội có thể tự tiêu thụ. Bởi vì có tay nghề, đại đội Ngũ Liễu lại chịu cho công điểm, cho nên dù cho là con gái cũng có thể kiếm công điểm nuôi sống bản thân.