Chương 101: Phong Lẫm Ra Tay 5
Chương 101: Phong Lẫm Ra Tay 5
Chương 101: Phong Lẫm Ra Tay 5
Nhận được thẻ người tốt, Phong Lẫm trầm tĩnh một lúc rồi nói: "Ngày mai tôi phải rời khỏi đây, sau này nếu cô có chuyện gì..."
Cố Di Gia nghiêng đầu nhìn anh.
Đối diện với cặp mắt sáng ngời trong trẻo của cô, Phong Lẫm khó khăn ngừng lại câu nói đang dang dở, vành tai có chút phiếm hồng, may mắn ánh sáng trong nhà không gọi là quá sáng, cho nên Cố Di Gia và Bảo Hoa đều không phát hiện.
Phong Lẫm không nói gì nữa, nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Anh không ở lại lâu, đã chắc chắn rằng cô gái này vẫn khỏe mạnh, vả lại trong quãng thời gian ở chung ngắn ngủi này cũng xem như là tạm biệt cô.
Cố Di Gia tự mình tiễn anh ra ngoài, nói: "Đoàn trưởng Phong, thuận buồm xuôi gió."
Phong Lẫm đứng ở cửa, nhìn cô một cái thật sâu, sau đó quay người rời đi.
*
Phong Lẫm ra khỏi khu tập thể gia đình ủy viên, anh nhìn về một con ngõ nhỏ cách đó không xa, nơi ấy vẫn có thể nhìn thấy hai tên thanh niên dáng vẻ côn đồ.
Bọn họ thỉnh thoảng nhìn xung quanh, dùng cách không khiến người khác chú ý, nhìn chằm chằm về phía khu tập thể gia đình ủy viên.
Khi nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đi ra từ đó, bọn họ nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
Phong Lẫm không nhanh không chậm đi tới.
Khi anh đến gần, hai tên côn đồ kia nhận thấy được hơi thở nguy hiểm trên người anh, căng thẳng đến mức muốn chạy trốn, nhưng lại sợ nếu đột nhiên chạy sẽ khiến đối phương nghi ngờ, nên chỉ có thể cứng đờ đứng nơi đó, trái tim cũng thít chặt lại.
Da đầu bọn họ tê dại, trong lòng cầu nguyện người đàn ông nguy hiểm này mau chóng rời đi, đừng chú ý tới bọn họ.
Nhưng càng sợ cái gì thì cái đó càng đến.
Phong Lẫm bước thẳng đến chỗ hai người này.
Cuối cùng, một tên côn đồ trong đó có lẽ vì căng thẳng quá độ, rốt cuộc không chịu nổi cảm giác sợ hãi kia nên đã xoay người bỏ chạy. Một tên côn đồ khác sau một lúc đờ ra cũng vô thức chạy theo.
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời để chạy về phía trước, chỉ cảm thấy mình chạy rất nhanh, nhưng mà khoảnh khắc tiếp theo, một lực cực mạnh đánh vào bọn họ, hai người một trước một sau ngã về trước, ngã nhào xuống đất.
Bọn họ ngã đến mức đầu óc choáng váng, chống đỡ cơ thể muốn tiếp tục chạy nhưng lại bị một trọng lực ép xuống.
Lần này, hai người chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều sắp lệch vị trí, sao còn có thể bò dậy nổi chứ, cho nên chỉ có thể giống như chó chết co quắp trên mặt đất.
Hai người đau đến nhe răng trợn mắt, trước mắt đều có chút mơ màng.
Một đôi chân dài xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ, hai người ngẩng đầu nhìn qua, thấy người đàn ông đứng ở trước mặt từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống bọn họ, cặp mắt âm u lạnh lẽo kia giống như dã thú khát máu, nhìn chằm chằm bọn họ, làm cho người ta không dám động đậy.
Đúng lúc này, tiếng bước chân hỗn loạn vang lên.
"Xảy ra chuyện gì?"
"Thủ trưởng?"
"..."
Khi hai tên côn đồ nhìn thấy công an xuất hiện, đang định vui mừng, muốn nói có người sử dụng bạo lực với bọn họ cho công an nghe, nào biết lại nghe được trong đó có một người công an gọi người đàn ông kia một tiếng "Thủ trưởng"
Lần này, bọn họ đều tuyệt vọng.
Thì ra người đàn ông này cũng là người của cục công an?
Phong Lẫm nói: "Hành tung của hai người này rất khả nghi, cứ rình mò nhìn vào khu tập thể gia đình ủy viên, khả năng có hành vi phạm pháp!"
Nhóm công an nghe xong, sắc mặt nghiêm nghị.
Công an như bọn họ chắc đều hiểu gần đây xảy ra chuyện gì hơn người bình thường, chuyện nhà họ Khương liên đới quá nhiều, tất cả đều tiến hành bí mật, có thể biết cũng không nhiều, mặc dù bọn họ biết một chút nhưng cũng không dám nói ra bên ngoài. Gần đây cục trưởng hạ mệnh lệnh chết, yêu cầu bọn họ tăng cường tuần tra, một khi phát hiện có phần tử đáng nghi nào trong thị trấn cũng không thể bỏ qua.
Nhóm công an lập tức xách hai tên côn đồ này lên, áp giải về cục để thẩm vấn.
Trong giai đoạn bất thường thì phải làm chuyện bất thường, chỉ cần là có chút không đúng đều phải xem xét cẩn thận.
Phong Lẫm nhìn công an rời đi, nhạy bén nhận thấy ánh mắt nhìn trộm ở gần đó biến mất.
Vẻ mặt của anh lạnh lẽo, càng thêm khẳng định, những tên côn đồ này chắc chắn do nhà họ Khương phái tới để đối phó với Cố Di Gia, có lẽ là muốn huỷ hoại cô.
Không vì cái gì khác, chỉ vì báo thù.
Nếu bọn họ không thoát khỏi kiếp nạn này, vậy Cố Di Gia gây ra tất cả cũng đừng nghĩ trốn được.