Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 102 - Chương 102: Phong Lẫm Ra Tay 6

Chương 102: Phong Lẫm Ra Tay 6 Chương 102: Phong Lẫm Ra Tay 6 Chương 102: Phong Lẫm Ra Tay 6
Đối phó một cô gái ốm yếu, cũng không cần thủ đoạn cao thâm gì, chỉ cần để một đám côn đồ ra tay là có thể hủy hoại cô, vô cùng dễ dàng.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Phong Lẫm càng thêm lạnh lẽo.

Xem ra trị an thị trấn này cũng không tốt lắm, vẫn phải để lão Ngụy quan tâm nhiều hơn mới được.

*

Buổi tối, sau khi cục trưởng Ngụy trở về, Cố Di Gia biết được một số chuyện từ anh ấy.

"Gia Gia, tuy chuyện nhà họ Khương đã định trước kết cục nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, bọn họ rất hận em, cảm thấy nếu không phải do em đưa Khương Tiến Vọng vào cục công an thì bọn anh cũng sẽ không ra tay điều tra nhà họ Khương, làm hại nhà họ Khương chưa kịp phòng bị thì đã bị điều tra ra... Cho nên nhà họ Khương muốn hủy hoại em."

Cố Di Gia bình tĩnh nói: "Những tên côn đồ kia là do nhà họ Khương phái tới phải không ạ?"

Cục trưởng Ngụy gật đầu: "Người nhà họ Khương vốn muốn để bác Vương ra mặt dẫn em ra ngoài, nhưng bác Vương không dám, thế là bà ta tình cờ gặp Cố Minh Nguyệt, muốn cô ta hỗ trợ. Nhưng Cố Minh Nguyệt cũng không biết mưu kế nhà họ Khương, cô ta tới tìm em chắc là vì Khương Tiến Vọng."

Cố Di Gia nghe đến đó, trong lòng có chút nhẹ nhõm.

Cố Minh Nguyệt đúng thật là người giả dối nhưng không đến mức là người ác độc, quả nhiên nguyên chủ chết không có liên quan gì với cô ta, cô ta chỉ là một lòng muốn gả cho Khương Tiến Vọng, muốn trở thành người trong thị trấn, muốn sống một cuộc sống tốt hơn.

Khương Tiến Vọng là lựa chọn tốt nhất của cô ta.

Cố Di Gia hỏi tiếp: "Những người kia..."

"Đều giam lại rồi." Cục trưởng Ngụy cười trấn an cô: "Em không cần lo lắng, chờ xong chuyện nhà họ Khương, trị an trong thị trấn chúng ta cũng phải chấn chỉnh lại. Chỗ khác anh mặc kệ, đã là nơi anh quản, anh nhất định phải chấn chỉnh lại thật kỹ."

Trước kia không phải là cục trưởng Ngụy không muốn quản, mà là ngại uỷ ban ở kia, cho nên có một số việc không thể làm.

Chẳng qua lần này ra có chuyện nhà họ Khương, phía ủy ban cũng không dám nói gì, vì vậy cục trưởng Ngụy mới có thể ra tay làm một số việc.

Cố Di Gia nghe xong thì nhẹ nhàng thở ra.

Cô hé miệng cười một tiếng: "Cảm ơn cục trưởng Ngụy."

"Cám ơn cái gì chứ?" Anh ấy cười nói: "Anh cả của em từng có giao tình với anh, em gái của cậu ấy cũng là em gái anh, đây là điều nên làm mà."

Trong lòng Cố Di Gia rất cảm kích anh ấy, cũng cảm kích đoàn trưởng Phong, cô kể lại chuyện buổi chiều đoàn trưởng Phong tới cho anh ấy biết.

Nào biết được cục trưởng Ngụy nghe xong, vẻ mặt có chút kỳ lạ, cười nói: "Đây là chuyện cậu ấy phải làm, em cũng không cần quá để ở trong lòng."

Là đàn ông, nên bảo vệ cô gái mình thích.

Khả năng là ngày mai Phong Lẫm sẽ rời đi, cho nên đã đặc biệt tới nói lời tạm biệt với cô, trùng hợp phát hiện mấy tên côn đồ canh giữ ở gần khu tập thể gia đình ủy viên, lại đúng lúc gặp được Cố Minh Nguyệt đến tìm Cố Di Gia...

Chỉ có thể nói, tất cả những chuyện này đều rất trùng hợp, nhưng trùng hợp như vậy rất tốt.

Đêm nay, Cố Di Gia vô cùng ngủ ngon, thậm chí không ho tỉnh từ trong giấc ngủ, cô ngủ một giấc đến hửng đông.

Sau khi thức dậy, tinh thần của cô rất tốt.

Cố Di Gia ngồi dậy từ trên giường, nhìn qua cây hoè già mọc cao vút ngoài cửa sổ, cảm thấy tâm trạng của mình lúc này giống như một bóng cây xanh của mùa hè, bắt đầu sinh trưởng mạnh mẽ.

Nhà họ Khương sắp sụp đổ, sau này sẽ không có ai ép hôn cô nữa, cô sẽ trốn thoát khỏi quỹ đạo vận mệnh ban đầu.

Những tên côn đồ hại chết nguyên chủ kia cũng bị bắt giam lại, bọn họ không phải ăn củ lạc thì cũng sẽ bị đưa đến nông trường cải tạo, không biết lúc nào mới có thể phóng thích, không còn là mối đe dọa nữa.

Cho nên, vận mệnh của cô đã thay đổi rồi.

Điều càng khiến Cố Di Gia vui mừng là cuối cùng kỳ nghỉ hè đã đến, học sinh và giáo viên cũng bắt đầu nghỉ.

Anh em nhà Ngụy Bảo Hoa vui vẻ đến mức quăng cả ba lô lên, nói muốn chơi cả một kỳ nghỉ hè, bị Triệu Mạn Lệ véo véo lỗ tai mắng, mỗi người bị vỗ một cái.

Các trường tiểu học ở công xã cũng nghỉ.

Trần Ngải Phương dẫn theo Bảo Sơn đến thị trấn, cô ấy mua cho bọn họ lương thực, đồng thời nói một số tin tức tốt cho Cố Di Gia.

"Hôm qua chị và anh trai em có gọi điện thoại, anh ấy nói rằng tháng sau được nghỉ phép thăm người thân, anh ấy sẽ về."
Bình Luận (0)
Comment