Chương 266: Ngọt Ngào 3
Chương 266: Ngọt Ngào 3
Chương 266: Ngọt Ngào 3
Thấy cô nhìn chằm chằm vào ngực mình, Phong Lẫm run rẩy, chẳng lẽ cô muốn cởi quần áo ra kiểm tra?
Nghĩ đến đó, vành tai anh đỏ ửng lên, trên khuôn mặt lộ ra dáng vẻ xấu hổ.
Cố Di Gia đang lo lắng nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của anh, cô chợt tỉnh táo.
Cô nhanh chóng lùi lại một bước kéo giãn khoảng cách với anh, cô nhìn xung quanh rồi thở phào nhẹ nhõm khi thấy không có ai.
Không phải họ ngại ngùng mà là họ sợ bị phát hiện thân mật quá mức ở nơi công cộng, điều đó có thể gây rắc rối.
Phong Lẫm cũng biết nơi này không thích hợp để nói chuyện nên đã đề xuất: "Gia Gia, chúng ta ra chỗ khác nói chuyện nhé."
Cô gái anh thích lại anh chủ động đến tìm anh, điều này khiến anh vui mừng khôn xiết, tất nhiên anh không thể để cô quay về nhanh như vậy vì anh muốn ở cùng với cô lâu hơn nữa.
Đúng lúc hôm nay là ngày nghỉ, Phong Lẫm cảm thấy mình có thời gian một ngày...
Nhưng mà lão Cố sẽ rất tức giận.
Cố Di Gia im lặng gật đầu rồi rời đi cùng anh.
Trên đường đi, cô liên tục xác nhận rằng trên cơ thể anh thực sự không có vết thương nào khác, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
Dù thật hay giả, cô cũng không thể cởi quần áo của anh ra xem đúng không? Bọn họ vừa mới yêu nhau, còn chưa kết hôn, việc này...
Khuôn mặt Cố Di Gia hơi nóng lên, cô hỏi: "Anh, anh đã bôi thuốc chưa?"
"Anh bôi rồi." Phong Lẫm vô thức nói chậm lại, anh cảm thấy lòng mình và giọng nói của mình đều dịu êm lạ kỳ.
Cố Di Gia vội vàng nhìn anh rồi hỏi: "Anh trai của em đánh anh đúng không?"
Phong Lẫm lại im lặng.
Anh cảm thấy khó xử, nếu anh nói không phải thì với trí thông minh của cô thì cô chắc chắn sẽ không tin, nếu anh nói ra sự thật thì sẽ khiến cô cảm thấy khó chịu, anh không nỡ làm như thế.
Cố Di Gia thì không khỏi bật cười, cô than phiền: "Bữa đó em đợi anh cả buổi trưa mà cũng không thấy mấy anh trở về."
"Xin lỗi em." Vẻ mặt Phong Lẫm hối lỗi: "Sau này nếu gặp phải loại chuyện như thế thì em không cần chờ mà hãy đi nghỉ ngơi trước nhé."
Cố Di Gia chạm vào mặt: "Em, không phải em chờ anh mang báo cáo yêu đương đến sao..." Nói đến đây, cô hơi đỏ mặt, dường như cô đang vội nhưng thật ra không vội chút nào...
Sao Phong Lẫm không nhìn thấy vẻ mặt của cô cho được, anh cảm thấy buồn cười nhưng cũng không nói ra tránh làm cô xấu hổ.
Tuy rằng anh chưa từng quen đồng chí nữ nào nhưng anh đã nghe đồng đội kể về những chuyện khi hẹn hò của bọn họ.
Tuyệt đối không được để người yêu bị xấu hổ, dù người yêu có sai thì mình nên là người nhận sai trước.
Phong Lẫm đưa Cố Di Gia đến một nơi ít người qua lại.
Hai bên đường được bao phủ bởi những cây ngân hạnh, ánh vàng rực rỡ và vẻ đẹp tự nhiên của chúng khiến Cố Di Gia quên đi mọi thứ và đắm chìm trong thế giới đẹp đẽ này.
Sau một lúc, cô mới nhớ tới người đàn ông bên cạnh, cô vội quay lại nhìn anh thì thấy anh đứng đó nhìn cô trong im lặng vừa sâu lắng vừa dịu dàng.
Cố Di Gia đỏ mặt nhìn anh, cô nói lí nhí: "Thật ra hôm nay anh cả thấy em đến tìm anh, nhưng anh ấy không nói gì hết."
Cô nói rất rõ ràng, anh trai của cô thực sự đã đồng ý mối quan hệ của bọn họ.
Dĩ nhiên Phong Lẫm biết điều đó.
Thật ra ngày hôm đó lão Cố đánh nhau với anh cũng có nghĩa là anh ấy đồng ý, nếu không anh ấy đuổi anh đi từ lâu rồi.
Vì thế anh cũng không lo rằng lão Cố không đồng ý chuyện đó, chẳng qua anh không nghĩ rằng cô sẽ đến đây.
"Anh biết rồi." Phong Lẫm dịu dàng đáp, ánh mắt của anh luôn dõi theo cô.
Cố Di Gia nhìn khuôn mặt anh, ngũ quan sắc sảo, các đường nét trên khuôn mặt hài hòa, đây điển hình là một người đàn ông đẹp trai.
Nhưng tính tình của anh quá lạnh lùng, thường hay xị mặt nên khiến người khác cảm thấy bị uy hiếp, trông giống như một sĩ quan quân đội lạnh lùng hà khắc khiến người khác khiếp sợ, nhưng lại khiến cô lưu luyến không quên.
Cố Di Gia rất thích kiểu đàn ông này, anh là gu của cô.
Mặc dù bây giờ khuôn mặt này đang bị thương, nhưng nó mang lại cho người ta cảm giác bị thương khi chiến đấu, khiến người ta muốn ôm vào lòng.
Cố Di Gia nghĩ đến đây thì không dám nhìn thêm, cô sợ mất mặt.
Cô ho khan vài tiếng, cúi đầu nói: "Nếu anh không sao... Vậy em đi đây."