Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 325 - Chương 325: Sốt 2

Chương 325: Sốt 2 Chương 325: Sốt 2 Chương 325: Sốt 2
Diệp Huệ Cúc nói đoàn trưởng Phong xong thì lại vòng về chuyện của Tiền Quyên Quyên: "Lúc đó mọi người vẫn chưa đến khu nhà tập thể nên chưa thấy cảnh tượng đó, một người nào đó có lòng tốt giới thiệu người yêu cho Tiền Quyên Quyên, hơn nữa người được giới thiệu cũng không tệ, doanh trưởng La cũng rất tốt, còn trẻ tuổi đã làm được doanh trưởng rồi, cũng xứng với danh xưng tuổi trẻ tài cao đấy chứ."

"Nhưng Tiền Quyên Quyên và doanh trưởng La vẫn chưa kịp nói với nhau câu nào thì bà cụ Tiền đã chạy đến, trước hết là mắng người làm mối đó một trận, mắng người đó lo chuyện bao đồng, sau đó lại mắng doanh trưởng La..."

Nói đến đây thì Diệp Huệ Cúc không khỏi lắc đầu: "Doanh trưởng La vô tội biết bao, chẳng qua anh ta cũng chỉ đi xem mắt thôi chứ có phải chuyện xấu xa gì đâu? Sao lại bị người ta mắng ra nông nỗi như vậy chứ?"

"Vì chuyện này mà bà cụ Tiền và Tiền Quyên Quyên trở nên nổi tiếng trong quân đội, những đồng chí nam vốn ban đầu còn có chút tình cảm với Tiền Quyên Quyên làm gì còn dám nhờ người giới thiệu nữa chứ? Họ chỉ sợ mình chưa nói được hai câu với Tiền Quyên Quyên thì bà cụ Tiền đó đã xông ra mắng không còn mặt mũi."

Trần Ngải Phương nghe xong cũng phải nhíu mày, nhưng nghĩ đến việc bà cụ Tiền đó đã rời khỏi khu nhà tập thể thì chân mày cũng buông lỏng ra hơn.

May là Tiền Quyên Quyên và doanh trưởng La cũng sắp kết hôn, không còn liên quan gì đến bà cụ Tiền cả, chắc chắn cuộc sống sau này của cô ấy sẽ tốt hơn trước đây nhiều.

Diệp Huệ Cúc tán thành câu nói này: "Doanh trưởng La này trông cũng rất có lòng, huống hồ con bé Quyên Quyên cũng không tệ, vừa học cấp hai vừa làm giáo viên trong trường, trông lại xinh đẹp động lòng người, tính tình vừa dịu dàng vừa cẩn thận... Nói thế nào thì vẫn là doanh trưởng La nhặt được của hời lớn đấy."

Thật ra trong thời đại này những cô gái như Tiền Quyên Quyên rất được mọi người yêu thích.

Nếu như không phải bà cụ Tiền phá đám thì e là có không ít đồng chí nam theo đuổi Tiền Quyên Quyên.

Cố Di Gia nghe được một lúc thì nhớ ra một chuyện: "Chị dâu Diệp à, doanh trưởng Tiền đó không chuyển ngành sao?"

"Không hề." Nói đến chuyện này thì Diệp Huệ Cúc lại không kìm được phải hừ một tiếng: "Thật ra lần này bà cụ Tiền dứt khoát rời đi như thế, còn không yêu cầu con gái mình quay về quê cùng mình cũng là do doanh trưởng Tiền đã đến gặp lãnh đạo xin chuyển ngành, doạ bà ta một phen hú vía, nếu như đến chậm chút nữa thì nói không chừng lãnh đạo đã duyệt luôn rồi."

Trần Ngải Phương kinh ngạc: "Doanh trưởng Tiền đi gặp lãnh đạo thật sao?"

"Đúng vậy." Diệp Huệ Cúc thở dài một hơi, doanh trưởng Tiền thuộc trung đoàn 2, còn chồng Diệp Huệ Cúc là đoàn trưởng trung đoàn 2 cho nên cô ấy mới có thể biết rõ mọi chuyện đến thế.

Trần Ngải Phương nói: "Vậy cũng tốt, xem ra doanh trưởng Tiền cũng không phải là người không hiểu lý lẽ."

Cho dù lúc đó anh ta áy náy hổ thẹn hay là vì nguyên nhân gì khác thì có thể hạ quyết tâm đi tìm lãnh đạo để xin chuyển ngành thì đủ để nói rõ con người này cũng không tệ.

Diệp Huệ Cúc gật đầu: "Còn không phải sao, nếu như bà cụ Tiền đến chậm thêm chút nữa thì có lẽ doanh trưởng Tiền phải về quê phụng dưỡng bà ta thật rồi." Sau đó cô ấy cười nói tiếp: "Như vậy cũng tốt, Xuân Yến cũng không cần đưa theo con nhỏ về cùng nữa."

Bà cụ Tiền cũng không phải một người bà tốt, nếu như doanh trưởng Tiền chuyển ngành thì Mạnh Xuân Yến thân là vợ người ta chắc chắn phải đưa con mình đi theo.

Vậy thì không phải đồng nghĩa phải ở chung với bà nội sao?

Bây giờ vẫn tốt hơn, doanh trưởng Tiền ở lại trong quân đội, Mạnh Xuân Yến và đứa nhỏ cũng ở đây, không cần ở chung với bà cụ Tiền, cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi.

Cố Di Gia nghe xong thì lẳng lặng gật đầu.

Cô vẫn chưa được gặp vợ của doanh trưởng Tiền – Mạnh Xuân Yến, nhưng có thể thấy với đức tính kiêu căng đó của bà cụ Tiền thì có lẽ con dâu của bà ta cũng không dễ dàng gì.

Bây giờ không còn người mẹ chồng độc ác đè đầu cưỡi cổ nữa, chắc có lẽ cuộc sống của chị dâu Mạnh cũng dễ thở hơn ngày xưa.

Đợi khi Cố Minh Thành trở về thì Trần Ngải Phương đã nhắc chuyện này với anh ấy, còn cười hỏi rằng anh ấy có biết gì không.

Cố Minh Thành đáp: "Anh cũng vừa mới biết thôi." Anh ấy cười nói tiếp: "Không ngờ doanh trưởng La lại giỏi đến thế, chẳng trách hôm xin nghỉ phép sắc mặt lại nghiêm trọng như vậy, có lẽ là sợ con gái nhà người ta từ chối mình đây mà."

Là đoàn trưởng nên Cố Minh Thành cũng rất quan tâm những binh lính dưới trướng mình, lúc biết doanh trưởng La đến cầu hôn con gái người ta, hơn nữa đồng chí nữ đó lại còn là Tiền Quyên Quyên thì anh ấy cũng toát cả mồ hôi lạnh thay cho doanh trưởng La, cứ sợ Tiền Quyên Quyên trông quá ngoan ngoãn nên mẹ cô ấy nói gì thì cô ấy đều nghe theo, khi đó sẽ từ chối doanh trưởng La để theo mẹ mình về quê.

May là cuối cùng cô gái này cũng đã thức tỉnh, không hề từ chối doanh trưởng La.
Bình Luận (0)
Comment