Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 352 - Chương 352: Khoe Con Dâu 1

Chương 352: Khoe Con Dâu 1 Chương 352: Khoe Con Dâu 1 Chương 352: Khoe Con Dâu 1
Sau khi Quản Tễ thử áo len, quần len thấy mình mặc vừa, có lẽ là loại rộng rãi, áo len hơi rộng, quần len thì vừa, mặc vào rất thoải mái.

Bà ấy giục tư lệnh Phong thử quần áo mới, chúng rất vừa vặn với ông ấy.

"Có vẻ như cô bé đó đã đi tìm hiểu chiều cao, dáng người của hai chúng ta." Quản Tễ cười nói: "Chắc là con trai út đã nói với con bé, hoặc con bé đã đi hỏi Nguyệt Mai."

Tư lệnh Phong gật đầu, khả năng giữ ấm của áo len và quần len rất tốt.

"Dáng người của ông không kém con trai mình là bao, rất hợp với Tiểu Lẫm, chắc chắn cũng hợp với ông." Tư lệnh Phong nói với vẻ mặt đầy tự hào.

Với độ tuổi của ông ấy mà vẫn giữ được dáng người như vậy là điều rất đáng tự hào.

Điều này liên quan đến việc ông ấy rèn luyện sức khỏe hằng ngày, giữ thói quen như vậy suốt mười mấy năm cho đến tận bây giờ.

Sau khi hai vợ chồng thử quần áo đều rất hài lòng, rồi Quản Tế muốn gửi quần áo gì đó cho con dâu tương lai.

Thế là Quản Tễ đà dành nguyên một ngày để đến trung tâm thương mại mua sắm.

Nhìn thấy bà ấy mang theo túi lớn túi nhỏ về, tư lệnh Phong nhìn mà thấy mệt nên vội chạy lên xách giúp bà ấy.

"Tất cả chỗ này đều gửi cho Tiểu Lẫm sao?" Tư lệnh Phong hỏi.

"Đúng thế." Quản Tế hào hứng nói: "Nguyệt Mai bảo Gia Gia xinh lắm, con bé là người phương Nam, dáng người mảnh khảnh, tính cách ấm áp dịu dàng. Lần trước tôi gửi cho con bé chiếc áo khoác, con bé mặc đi tham dự lễ cưới của doanh trưởng trong quân đội, xinh lắm, nhiều người cũng khen con bé nữa."

Có một cô con dâu xinh đẹp, so với lúc Quản Tễ có Vinh Yên, bà ấy thật sự rất tò mò không biết cô bé đó xinh đẹp đến mức nào mà có thể khiến Tống Nguyệt Mai khen không ngớt lời.

Ai cũng thích những người xinh đẹp, Quản Tễ cũng không phải ngoại lệ, bà ấy thật sự rất tò mò.

Ngoài tò mò ra, bà ấy còn muốn mua thêm quần áo đẹp để gửi cho con dâu tương lai mặc, để cô ăn mặc xinh đẹp, dù sao thì bà ấy cũng không thiếu tiền.

Nên lần này, ngoại trừ mua quần áo ra, Quản Tễ còn mua thêm rất nhiều vải.

Con dâu tương lai biết may quần áo, cũng có khiếu thẩm mỹ, vậy thì cứ gửi vải để cho con bé tự may đồ.

Tư lệnh Phong nghe mà cứ cười mãi, cố tình nói: "Đồng chí lão Quản này, bà như vậy là không được đâu nhé, sao chỉ gửi cho mỗi con út thôi vậy, cũng phải gửi cho con cả, con thứ nữa chứ, còn cả con gái của chúng ta nữa."

Quản Tễ liếc ông ấy: "Tôi không gửi ấy hả? Nếu tôi gửi một đống vải qua cho chúng, ông nghĩ xem chúng có gửi tặng lại tôi không? Thà rằng gửi quần áo may sẵn còn hơn."

Hết cách, con gái và hai cô con dâu của bà ấy đều không biết giẫm chân lên máy khâu, máy may họ mua ở nhà sẽ chỉ nằm đó bám bụi, thậm chí là không mua vì không dùng đến.

Quản Tế đã gói xong đồ mới mua, bảo người khác đi gửi rồi nói: "Sắp đến Tết rồi, phải gửi những món đồ này trước Tết."

Ngoài quần áo và vải, bà ấy còn mua đồ Tết và thức ăn sấy, hy vọng rằng con trai út và con dâu tương lai có thể đón một cái Tết trọn vẹn trong quân đội. Những thứ này họ cũng không thiếu, cấp trên sẽ phát cho họ, hai ông bà không ăn được nhiều, nên mỗi dịp Tết đều gửi đi khắp nơi cho con cái.

Sau khi gửi hàng đi khắp nơi, lúc Quản Tễ nghỉ ngơi thì mời các chị em và hàng xóm đến nhà uống trà, bà ấy còn mặc áo len con dâu út đan để khoe khoang một chút.

Quản Tễ có mối quan hệ tốt với nhiều người sống trong khu nhà tập thể, cũng có người thì không.

Dù sao thì lý lịch cuộc đời của Quản Tễ quá hoàn hảo, chồng bà ấy hiện đang là tư lệnh, yêu thương bà ấy, hai vợ chồng sinh được ba người con trai một người con gái, mỗi một đứa con đều cực kì ưu tú xuất chúng, tỏa sáng trong mọi lĩnh vực, quả thật là thắng lợi đời người, trong ánh mắt của những người lo lắng cho con cái, thế hệ tương lai không đạt được kỳ vọng, họ không khỏi xót xa.

Những người đó không thể tìm cách công kích Quản Tễ và các con của bà ấy nên đành phải nói đến chuyện phụ nữ trong gia đình bà ấy không đủ đức hạnh.

Lần nào cũng nói những người phụ nữ trong nhà họ Phong, người nào người nấy y hệt đàn ông, trông mất cân bằng, không biết làm việc nhà, không biết chăm sóc người khác, chỉ biết cầm dao cầm súng.

Con dâu nhà họ Phong cũng như thế, nhìn qua gia đình này trông như "hang ổ" của đám đàn ông.

Điều này khiến Quản Tễ tức giận vô cùng.

Phụ nữ trong nhà bà ấy biết cầm dao cầm súng thì sao? Con dâu bà ấy không biết làm việc nhà thì sao?

Con dâu bà ấy ai cũng là những đồng chí nữ ưu tú, ai cũng là anh hùng bảo vệ quốc gia, như thế chẳng phải tốt hơn những kẻ ti tiện chỉ biết trốn ở đằng sau ghen tị với người khác thôi hay sao?

Tuy từ trước đến nay bà ấy chưa từng cảm thấy con gái và con dâu kém cỏi, nhưng bị người ngoài nói thế, quả thật trong lòng hơi khó chịu.

Lúc này, nghe thấy con trai út tìm được cô con dâu đẹp như tiên nữ, thân thiện đáng yêu, biết may quần áo đẹp, biết đan áo len cho vợ chồng bà ấy khiến Quản Tễ rất vui.
Bình Luận (0)
Comment