Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 392 - Chương 392: Kết Hôn Vào Mùa Thu 3

Chương 392: Kết Hôn Vào Mùa Thu 3 Chương 392: Kết Hôn Vào Mùa Thu 3 Chương 392: Kết Hôn Vào Mùa Thu 3
Đợi khi Trần Ngải Phương, Cố Minh Thành và hai đứa nhỏ chuẩn bị ra ngoài thì Cố Di Gia vẫn chưa thức giấc.

Tối qua, vì cô quá phấn khích nên đã lăn qua lăn lại trên giường rất lâu mới ngủ được, ngủ trễ nên sáng sớm dậy hơi muộn.

Phong Lẫm lại đợi cô thêm nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đợi được cô thức giấc.

Cố Di Gia dụi mắt, vừa mở cửa ra thấy đoàn trưởng Phong thì lập tức ngạc nhiên nhào qua đó: "Sao anh đến sớm thế?"

"Không sớm đâu." Phong lẫm kéo lấy cô: "Em đi rửa mặt trước đi, ăn sáng xong rồi chúng ta đến đó."

Cố Di Gia nhìn lên đồng hồ trên tay thì phát hiện đúng là không còn sớm nữa, lên tiếng giải thích: "Tối qua em ngủ hơi muộn nên hôm nay mới dậy trễ như thế, em không hề ngủ nướng đâu."

"Ừm, anh biết."

Phong Lẫm phụ họa theo, anh bước vào nhà bếp đổ nước nóng ra, pha thêm chút nước lạnh vào, sau khi điều chỉnh độ ấm của nước thì để cô dùng nó đánh răng rửa mặt.

Đợi khi cô rửa mặt xong thì anh lại lấy thức ăn sáng đang được hâm trong nồi ra cho cô ăn.

Sau khi ăn sáng xong thì Cố Di Gia về phòng thay một bộ quần áo dày dặn rồi theo anh ra ngoài.

Thời tiết hôm nay rất đẹp, gió xuân thổi nhè nhẹ, dòng sông chảy róc rách uốn lượn quanh khu quân đội, tạo nên một khung cảnh mùa xuân ấm áp.

Thời tiết như thế vẫn còn hơi lạnh với Cố Di Gia, cho nên quần áo mà cô mặc cũng phải dày hơn người bình thường.

Nhưng quần áo mà cô mặc đều do chính tay cô làm, còn cố ý thắt chặt phần eo lại khiến eo cô trông mảnh mai hơn, dáng người xinh xắn, tuổi xuân phơi phới, là nét đẹp hoạt bát, lanh lẹ của một cô gái trẻ.

Như vậy cũng sẽ khiến người ta không chú ý đến bộ quần áo nhiều lớp mà cô đang mặc.

Cố Di Gia xoay một vòng trước mặt anh, hỏi: "Đoàn trưởng Phong, bộ quần áo trên người em có đẹp không?"

Phong Lẫm khen: "Rất đẹp."

Thật ra là vì người đẹp nên mặc gì trông cũng đẹp cả.

"Đây là bộ quần áo vải bố mà dì gửi cho em đấy, dì đối xử với em tốt thật... Đoàn trưởng Phong à, khi nào thì nói với dì chuyện chúng ta sắp kết hôn vậy?"

Mặc dù vẫn chưa gặp được Quản Tễ nhưng từ những dòng thư Cố Di Gia có thể nhận ra bà ấy rất xem trọng chuyện kết hôn của đứa con trai này.

"Đợi anh làm xong báo cáo kết hôn thì sẽ nói với bà ấy." Phong Lẫm nói tiếp: "Nếu như nói với bà ấy quá sớm thì sợ là bà ấy sẽ đến đây."

Cố Di Gia chần chừ: "Không phải dì cũng có công việc của mình sao?"

Quản Tễ là học trò của ông Hồ, cũng là một quân y, bây giờ đang làm việc trong một bệnh viện quân y nào đó ở thủ đô, nghe nói còn lớn hơn cả bệnh viện quân y ở đây nữa, bác sĩ bên đó vô cùng bận rộn, Quản Tễ đã nghỉ hưu rồi nhưng cuối cùng vẫn phải về làm.

"Đúng là có công việc nhưng bà ấy muốn xin nghỉ phép để đến đây." Phong Lẫm sững người.

Trên thực tế lúc anh có người yêu thì mẹ anh đã muốn đến đây để xem thử người yêu của anh thế nào rồi, may là có cha anh ra sức khuyên nhủ nên cuối cùng mới khuyên được bà ấy.

Nhưng nếu năm nay anh kết hôn thì sợ là cho dù là ai thì cũng không khuyên được, mẹ anh chắc chắn sẽ đến một chuyến.

Cố Di Gia ngập ngừng: "Tuổi của dì cũng lớn rồi, bảo bà ấy đến tham dự hôn lễ của chúng ta có phải quá vất vả không?"

"Không sao." Phong Lẫm nói: "Sức khỏe bà ấy tốt hơn em tưởng tưởng nhiều."

Quân y ở thời này không phải luôn ngồi yên không vận động, ngày nào họ cũng kiên trì rèn luyện nên rất khỏe mạnh, người bình thường sẽ không so với họ được đâu.

Chỉ cần nhìn ông Hồ là biết.

Hai người họ đến bệnh viện, lúc vào phòng làm việc của ông Hồ thì thấy ông ấy đang bận khám cho bệnh nhân.

Thấy thế nên họ không bước vào làm phiền mà chỉ ngồi bên ngoài, vừa đợi vừa hạ thấp giọng nói chuyện với nhau.

Khoảng một tiếng sau thì cuối cùng tất cả bệnh nhân đều đã về hết, lúc này hai người họ mới bước vào.

Ông Hồ cười nói: "Nhóc Phong à, cuối cùng cậu cũng quay lại rồi, nếu còn không về nữa thì mỗi lần cô bé này gặp tôi thì đều nói mình rất buồn chán đấy."

Phong Lẫm không kìm được quay đầu nhìn Cố Di Gia thì thấy bộ dạng vô tội của cô.

Giả vờ vô tội là sở trường của cô đấy.

Anh hiểu rõ nên không đáp lại câu này, sau khi hỏi thăm sức khỏe của ông Hồ thì nói với ông ấy rằng mình và Cố Di Gia chuẩn bị kết hôn vào mùa thu.
Bình Luận (0)
Comment