Chương 422: Ý Nghĩ Không Nên Có 1
Chương 422: Ý Nghĩ Không Nên Có 1
Chương 422: Ý Nghĩ Không Nên Có 1
Phong Lẫm từ chối quà cảm ơn của họ.
Trên gương mặt nghiêm túc của anh lộ ra vẻ lạnh lùng, ý bảo rằng đây chẳng qua chỉ là trách nhiệm của một quân nhân, không cần họ phải đặc biệt tới cảm ơn, cũng không cần quà cảm ơn.
"Tôi còn phải đưa vị hôn thê đi mua đồ, chúng tôi đi trước."
Nghe câu nói này của Phong Lẫm, ánh mắt của một nhà ba người ánh mắt đều dừng lại trên người Cố Di Gia.
Thật ra thì lúc họ thấy Phong Lẫm cũng đã chú ý tới Cố Di Gia. Dù sao dáng dấp cô gái này thật sự rất đẹp, lại đứng cùng một chỗ với Phong Lẫm. Đương nhiên vì hai người đi cùng nhau nên khó tránh khỏi khiến mọi người suy đoán về thân phận của cô.
Không ngờ đây lại là người yêu của đoàn trưởng Phong.
Chủ nhiệm Trang cười nói: "Không ngờ rằng đoàn trưởng Phong đã có vị hôn thê, có phải đang chuẩn bị kết hôn rồi hay không?"
"Đúng vậy." Nói tới chuyện này, vẻ lãnh đạm của Phong Lẫm được thay bằng mấy phần dịu dàng: "Hôn lễ tổ chức vào cuối tháng này."
"Thật sự đáng chúc mừng." Trên mặt chủ nhiệm Trang cười ha hả, cũng không khăng khăng nữa muốn đưa quà cảm ơn anh nữa.
Mặc dù đối với ông ta thì việc Phong Lẫm cứu con gái ông ta là một ân tình lớn, phải cảm ơn anh, nhưng đối với Phong Lẫm mà nói thì đó có thể chỉ là trách nhiệm của quân nhân mà thôi. Nếu cứ khăng khăng đưa tiếp thì lại có phần không đúng.
Nhưng mà đến lúc đoàn trưởng Phong tổ chức hôn lễ, lấy danh nghĩa tặng quà đính hôn thì thích hợp hơn, vậy thì cũng sẽ không khiến người khác để ý.
Toàn bộ quá trình Cố Di Gia không nói gì. Lúc ba người nhìn qua thì cô chỉ nở một nụ cười lễ phép với họ.
Ba người họ cũng biết điều, thấy hai người còn có chuyện thì không có quấy rầy nữa, nhìn theo hướng bọn họ rời đi.
Chỉ có con gái chủ nhiệm Trang là Trang Nghi Giai có chút buồn bã, mất mát nhìn bóng lưng hai người.
Không ngờ là anh đã có người yêu...
Trên đường trở về, vợ của chủ nhiệm Trang là Tôn Hồng Diễm nói: "Vị đoàn trưởng Phong này giỏi thật đấy, tuổi còn trẻ vậy mà đã là đoàn trưởng. Nghe nói cậu ta là học viên ở Đại học Thủ đô, nhà họ Phong hình như cũng có gia thế thì phải..."
Chủ nhiệm Trang gật đầu, mặt đầy tán thành: "Còn không phải à! Tôi nghe nói, trước kia có không ít lãnh đạo nhìn chằm chằm hôn sự của cậu ấy, không chỉ vì cậu ấy tuổi trẻ tài cao mà còn là muốn làm thông gia với nhà họ Phong nữa. Đáng tiếc là có thể đoàn trưởng Phong không vừa mắt ai nên vẫn chưa có ý kết hôn. Ai mà ngờ mới đây thôi mà cậu ấy đã sắp kết hôn rồi..."
Mặc dù ông ta và đoàn trưởng Phong không ở cùng một cơ quan nhưng ông cụ nhà ông ta trước khi về hưu cũng có chức vị không hề thấp. Đáng tiếc đám con cháu như bọn họ không có bản lĩnh, chỉ có thể giữ vững chức vị hiện tại.
Dưới sự che chở của ông cụ, ông ta cũng có không ít mối quan hệ nên đã gặp qua đoàn trưởng Phong mấy lần.
Mỗi lần khi thấy Phong Lẫm, trong lòng cảm khái ông ta luôn cảm khái. Người này vừa trẻ lại có gia thế ưu việt, năng lực xuất chúng, nếu có thể trở thành con rể mình thì tốt biết bao. Như vậy ông ta cũng không cần bận tâm về con gái nữa. Nhìn xem, cái người con trai mà chị vợ vừa giới thiệu kia là cái dạng gì chứ, hôm qua còn làm hại con gái ông ta rơi xuống nước.
Tuy nhiên loại chuyện này, ông ta cũng chỉ nghĩ một chút mà thôi.
Người trẻ tuổi lại ưu tú giống như Phong Lẫm thì chắc chắn có không ít người chú ý tới hôn sự của anh. Người muốn kết thông gia với nhà họ Phong không ít, hoàn toàn không đến lượt ông ta. Chẳng may mà chọc cho đối phương thấy khó chịu thì lại không tốt lắm.
Không ngờ lần này lại trùng hợp đoàn trưởng Phong cứu con gái ông ta.
Đáng tiếc là đối phương đã có người yêu chứ nếu không, ông ta có thể mượn chuyện con gái rơi xuống nước được cứu để dò xét xem sao.
Rõ ràng Tôn Hồng Diễm cảm thấy tâm tư con gái mình đã dao động, nghĩ đến ánh mắt con gái mình nhìn vị đoàn trưởng Phong lúc trước, trong lòng cũng dần hiểu ra.
Bà ta giả vờ lơ đãng hỏi: "Không biết người yêu của đoàn trưởng Phong là con gái nhà ai nhỉ?"
"Cái này tôi cũng không biết." Chủ nhiệm Trang lắc đầu: "Nhìn dung mạo và khí chất của cô ấy, chỉ sợ cũng là người xuất thân từ trụ sở."
Tôn Hồng Diễm nghĩ lại cô gái đứng cạnh đoàn trưởng Phong lúc trước.
Cô đứng ở đó, rõ ràng là đoàn trưởng Phong có khí chất mạnh mẽ như vậy nhưng cô không hề tỏ ra sợ hãi chút nào. Dáng người duyên dáng yêu kiều, thần sắc ung dung, phong thái bình tĩnh.