Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 456 - Chương 456: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 3

Chương 456: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 3 Chương 456: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 3 Chương 456: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 3
Vì đi chậm nên khi đến hội trường thì buổi biểu diễn đã bắt đầu.

Trước hội trường đã sớm chật kín người, bọn họ hoàn toàn không thể chen vào được, ngay cả khoảng đất trống bên ngoài hội trường cũng có rất nhiều người đang đứng từ xa để xem.

Cố Di Gia nhìn một lúc rồi tiếc nuối nói: "Xem ra năm nay không thể xem rồi."

Không thể chen vào được, nhưng đứng ở chỗ này thì lại không xem được gì cả, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một nhóm người chạy tới chạy lui trên sân khấu. Ở thời này lại không có loại màn hình lớn để chiếu lên, nếu đứng xa thì cũng không biết phía trước đang biểu diễn cái gì.

Phong Lẫm xoa đầu của cô, trong mắt hiện lên ý cười: "Không sao, sang năm anh lại đi xem cùng em."

"Vậy nói rồi nhé, anh không được phép nuốt lời."

"Không nuốt lời!"

Hai người lập tức lại tay trong tay và đi dạo chỗ khác, nơi họ chọn đều là chỗ ít người để tránh bị quấy rầy.

Cố Di Gia hỏi anh: "Anh Lẫm, kết hôn lần này, anh được nghỉ kết hôn bao nhiêu ngày?"

"Ba ngày."

Cố Di Gia mỉm miệng cười lên: "Vậy ngày mai chúng ta đi chơi đi."

Có ba ngày nghỉ kết hôn, việc đầu tiên cô nghĩ đến chính là đi chơi, tuy không được coi là hưởng tuần trăng mật tân hôn, nhưng cũng phải có cảm giác nghi thức chứ.

Phong Lẫm nhẹ nhàng đồng ý, tùy theo ý cô, cô muốn làm gì thì anh sẽ làm cùng cô.

Hai người đang đi dạo thì thấy trước mặt có một đôi nam nữ đang tay trong tay đi với nhau.

Radar của Cố Di Gia lập tức dựng thẳng lên, nhìn vào đôi nam nữ này.

Khi đối phương nhìn thấy bọn họ cũng sửng sốt một chút, sau đó người đàn ông trong đó - doanh trưởng Hứa lập tức chào một câu: "Đoàn trưởng, chị dâu."

Ánh mắt Cố Di Gia dừng lại trên người cô gái bên cạnh doanh trưởng Hứa, cười nói: "Đồng chí Trang, cô cũng ở đây à."

Trang Nghi Giai nói với vẻ mặt không được tự nhiên: "Tôi, tôi lạc đường, vừa hay doanh trưởng Hứa đưa tôi về nhà, tôi đang tìm Mỹ Di, đồng chí Cố có nhìn thấy Mỹ Di không?"

"Không thấy."

"Vậy à..."

Doanh trưởng Hứa nói: "Đoàn trưởng, chị dâu, tôi đưa đồng chí Trang về trước."

"Đi thôi." Phong Lẫm mặt không biểu cảm gì, không nhìn bọn họ nữa mà dẫn Cố Di Gia rời đi.

Ở trước mặt người ngoài, anh vẫn luôn như vậy, trên mặt không có bất kỳ thay đổi cảm xúc nào, luôn luôn mang vẻ mặt nghiêm túc, lạnh lùng và tràn ngập sự răn đe.

Còn Cố Di Gia thì vẫn luôn quay đầu nhìn lại, thấy hai người kia đứng lại, cô cũng nhìn về phía bọn họ rồi vẫy tay với bọn họ một cách rất tự nhiên.

Tiếc là ánh sáng xung quanh quá mờ nên cô không thể thấy rõ biểu cảm trên mặt hai người.

Mãi đến khi đi xa rồi, cô mới có chút hưng phấn nói: "Đoàn trưởng Phong, bọn họ chắc chắn có gì đó ám muội."

Phong Lẫm vòng một tay ôm eo cô, nói: "Chú ý nhìn đường."

Cố Di Gia không những không chú ý mà còn sáp sát người vào gần anh, tiếp tục phấn khích nói: "Doanh trưởng Hứa vẫn còn độc thân nhỉ?"

Phong Lẫm "ừ" một tiếng.

"Nghe nói trong đoàn các anh có rất nhiều đàn ông độc thân..."

Đoàn trưởng Phong chỉ cảm thấy mình đã bị công kích theo một cách nào đó, tâm trạng có chút khác lạ.

"Đấy là anh của em nói." Cố Di Gia cười híp mắt nói: "Nghe nói đoàn trưởng của trung đoàn 1 dẫn đầu chuyện độc thân, binh lính phía dưới cũng đều độc thân theo, điều này khiến những người lãnh đạo rất phiền lòng."

Đoàn trưởng Phong không trả lời được, sau đó phản bác lại: "Nói linh tinh, anh đã kết hôn rồi."

Năm ngoái anh tự tìm được người yêu, năm nay kết hôn, tốc độ đã rất nhanh, binh lính phía dưới kia không phấn đấu, không tự mình tìm được người yêu thì anh có cách nào chứ?

Chuyện tìm người yêu này, chỉ có bản thân họ bằng lòng, bản thân họ thích, chứ người ngoài không thể đè đầu tìm giúp bọn họ được.

Bây giờ đoàn trưởng Phong đã thấu hiểu sâu sắc điều này.

Ánh sáng lờ mờ, xung quanh không có ai, Cố Di Gia mạnh dạn kiễng chân hôn anh một cái, khen: "Đoàn trưởng Phong giỏi quá, có thể tự giải quyết chuyện chung thân đại sự." Cô ngừng một chút: "Vì vậy, anh cảm thấy doanh trưởng Hứa và đồng chí Trang có khả năng không?"

Đoàn trưởng Phong: "Không biết." Anh cũng không quan tâm những chuyện này.

Cố Di Gia nhìn anh, anh cũng cúi đầu nhìn qua, sau đó cô bỏ cuộc trước.

"Đi đi đi, chúng ta đi tìm Mỹ Di." Cô vô cùng háo hức nói, nhất định phải tìm hiểu rõ chuyện này.

Đoàn trưởng Phong có thể làm gì chứ? Anh chỉ có thể đi theo cô.
Bình Luận (0)
Comment