Chương 457: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 4
Chương 457: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 4
Chương 457: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 4
Tìm Phương Mỹ Di rất đơn giản, bọn họ vừa đi không lâu thì gặp Phương Mỹ Di và Quản Hạo Thần, hai người hình như cũng không đi xem biểu diễn, vừa đi vừa nói chuyện, bầu không khí giữa hai người còn rất tốt.
Cố Di Gia không khỏi chớp chớp mắt.
"Gia Gia!" Phương Mỹ Di nhìn thấy bọn họ thì vui mừng vẫy tay.
Cố Di Gia cũng cười đáp lại: "Mỹ Di, anh họ Quản, hai người đang đi dạo sao?"
Phương Mỹ Di nói: "Ban đầu chúng tớ định đi xem đoàn văn công biểu diễn, nhưng tới quá trễ, không chen vào được nên đi dạo linh tinh xung quanh một chút để tận hưởng ngày tết trung thu."
Quản Hạo Thần cười gật đầu.
Phong Lẫm nhìn anh họ mình, anh họ Quản điềm tĩnh nhìn lại, ánh mắt hai người đàn ông hỏi thăm một lúc, sau đó lại nhìn sang nơi khác.
Cố Di Gia nghi ngờ nhìn bọn họ nhưng không nhìn ra cái gì.
So với sự bình tĩnh của hai người này, thì bầu không khí giữa Trang Nghi Giai và doanh trưởng Hứa khi nãy cứng ngắc và quái dị hơn nhiều.
Cố Di Gia kéo Phương Mỹ Di sang một bên và nói thầm với cô ấy: "Vừa nãy tớ gặp đồng chí Trang, cô ấy đang đi cùng doanh trưởng Hứa đấy."
Phương Mỹ Di chớp mắt "a" một tiếng: "Là doanh trưởng Hứa sao?"
"Cậu biết doanh trưởng Hứa sao?" Cố Di Gia tò mò hỏi, cô cho rằng Phương Mỹ Di không sống ở đây nên cũng không biết nhiều về các sĩ quan trong quân đội.
Phương Mỹ Di sờ sờ mũi: "Biết chứ, mẹ tớ còn muốn giới thiệu anh ấy cho tớ..."
Cố Di Gia: "..."
Thấy biểu cảm có hơi lạ của cô, Phương Mỹ Di thản nhiên nói: "Đúng không? Cậu cũng cảm thấy khó tin phải không? Mẹ tớ ước có thể kéo toàn bộ đồng chí nam tới để làm chồng tớ, may mắn tớ không làm việc ở chỗ này, nếu không thật sự không có mặt mũi đi gặp người khác."
Cố Di Gia: "Dì Tống đang quan tâm cậu thôi."
Dù sao thì tuổi của Phương Mỹ Di nhìn cũng không nhỏ nên mẹ quan tâm là chuyện bình thường. Chỉ là Tống Nguyệt Mai đi sai hướng, bà ấy không biết con gái mình là người thích nhan sắc, chỉ thích những người đẹp trai, cô ấy không thích kiểu người như đám anh trai binh lính thường xuyên huấn luyện, làm nhiệm vụ và khiến bản thân trở nên quá thô kệch kia.
Đó là vấn đề thẩm mỹ của cá nhân và không thể ép buộc.
Phương Mỹ Di lại ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác, nhỏ giọng nói với cô: "Thật ra lần này Nghi Gia tới đây, ngoài việc tham gia hôn lễ của cậu, thì còn muốn đến quân đội tìm người yêu, bảo mẹ tớ giới thiệu giúp đấy. Nhưng hình như người mẹ tớ giới thiệu không phải doanh trưởng Hứa, cũng không biết cô ấy và doanh trưởng Hứa quen lúc nào, có vẻ như cả hai đều có tình ý với nhau..."
"Thật ra buổi sáng, khi chúng tớ đi tham dự hôn lễ của các cậu, chúng tớ đã gặp được doanh trưởng Hứa, lúc ấy Nghi Gia suýt nữa ngã, may mà có doanh trưởng Hứa đi ngang qua giúp đỡ cô ấy."
Cố Di Gia trợn tròn hai mắt: "Thật sao, vậy xem ra bọn họ quả thực có duyên phận, chẳng trách mà vừa rồi cảm thấy bầu không khí giữa bọn họ cứng ngắc và quái lạ như thế."
Kiểu cứng ngắc này giống như là có cảm tình với nhau nhưng lại không đoán được tâm tư của đối phương, cả hai đều đang cẩn trọng thử thăm dò từng chút một nên mới cứng ngắc và lúng túng.
Hồi đó cô và đoàn trưởng Phong cũng như vậy.
Phương Mỹ Di rất kích động: "Thật sao, nếu thành sự thật, vậy cũng không cần mẹ tớ giới thiệu, rất tốt."
"Doanh trưởng Hứa mới vừa nói, muốn đưa đồng chí Trang đi tìm cậu đây, cậu xem..."
Phương Mỹ Di lập tức tỏ vẻ đã hiểu: "Yên tâm, tớ sẽ nhanh chóng rời đi và sẽ không cho bọn họ tìm được." Sau đó, cô ấy lại cười khà khà: "Nếu bọn họ thành đôi, quân đội lại giải quyết được một người đàn ông độc thân, mẹ tớ sẽ rất vui."
Hai người chụm đầu thì thầm với nhau rất lâu, còn hai người đồng chí nam đang chờ ở đằng kia thì đều có chút trông mong.
Quản Hạo Thần dùng tay chọc chọc em họ: "Em họ, em nghĩ các cô ấy đang nói chuyện gì mà nói đến mức vui vẻ như vậy?"
Phong Lẫm: "Không biết."
Thực ra trong lòng anh có lẽ cũng hiểu rõ các cô đang nói cái gì, nhưng anh không có hứng thú nói cho anh họ biết.
Quản Hạo Thần lại dùng khuỷu tay huých anh: "Tiểu Lẫm, hôm nay là đêm tân hôn của các em, sao em còn dẫn em dâu ra đây? Em không phải là..."
Ánh mắt của anh ấy nhìn xuống một cách kỳ lạ, nhìn về chỗ đàn ông đều hiểu.