Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 598 - Chương 598: Cô Chưa Chuẩn Bị Tâm Lý Để Trở Thành Một Người Mẹ Tốt! 3

Chương 598: Cô Chưa Chuẩn Bị Tâm Lý Để Trở Thành Một Người Mẹ Tốt! 3 Chương 598: Cô Chưa Chuẩn Bị Tâm Lý Để Trở Thành Một Người Mẹ Tốt! 3 Chương 598: Cô Chưa Chuẩn Bị Tâm Lý Để Trở Thành Một Người Mẹ Tốt! 3
Cô còn chưa nổi giận thì anh đã lấy tay ôm chặt cô rồi dịu dàng nói: "Anh xin lỗi, anh không nên bắt em phải dậy sớm như thế."

Mỗi người đều có thói quen riêng, anh thật sự không nên yêu cầu cô làm như thế.

Anh nhẹ nhàng vỗ về tóc cô: "Để em tự rèn luyện một mình anh rất lo lắng, sợ em làm mình bị thương. Anh không có cách nào phối hợp theo thời gian của em nên chỉ có thể bắt em chịu thiệt mà phối hợp với thời gian của anh..."

Thân thể còn đang cứng ngắc dần dần thả lỏng, cô yên lặng một lúc rồi hừ nhẹ nói: "Thật ra anh sợ em rảnh rỗi đúng không?"

Phong Lẫm không nhịn được cười một tiếng.

Cố Di Gia lại nổi giận: "Quả nhiên là anh nghĩ thế..."

"Không có." Anh vội vàng xoa dịu: "Anh thật sự lo lắng em không có kinh nghiệm, thà để anh tận mắt dẫn em đi tập luyện, qua một tháng sẽ thành thói quen, em cũng có thể tự rèn luyện một mình, anh cũng sẽ không ép em dậy sớm nữa."

"Gia Gia, anh hy vọng cơ thể của em sẽ khỏe hơn." Anh nhỏ giọng nói: "Mỗi khi em bị bệnh, tuy em đang khó chịu như vậy nhưng vẫn muốn an ủi anh, em luôn cảm thấy áy náy..."

Anh không muốn cô có suy nghĩ áy náy như vậy, đó không phải là lỗi của cô.

Không biết từ khi nào, tay anh đã đặt lên bụng cô, trước khi cô lấy lại tinh thần, bàn tay hơi dùng sức đè cô lại.

Anh nhỏ giọng nói: "Gia Gia, thật ra anh cũng không muốn có con."

Cố Di Gia ngây ngẩn cả người.

Sắc mặt của cô nhìn anh với ánh mắt không thể tin nổi, cô thì thào hỏi: "Anh, ý anh là gì?"

Phong Lẫm nhìn thấy sự trống rỗng trên khuôn mặt cô thì trái tim như đang bị bóp nghẹn, hơi đau. Anh nâng khuôn mặt của cô, nói một cách chân thành: "Sau này chúng ta không cần có con, chỉ có hai người chúng ta thôi, được không?"

Cố Di Gia đã kinh ngạc đến mức thẫn thờ, cô ngơ ngác, nhìn anh với vẻ khiếp sợ, đột nhiên cô cảm thấy nghi ngờ về niên đại này.

Thời này còn chưa có kế hoạch hóa gia đình, ai cũng chú trọng đến chuyện nhiều người nhiều sức, người dân cố gắng sinh con, sinh nhiều là chuyện bình thường, không có nhà nào có ít hơn hai đứa nhỏ, rất ít người chỉ sinh một con hoặc không sinh con.

Không sinh con đúng là hiếm thấy, là chuyện không có khả năng, chắc chắn sẽ bị người khác nhắc mãi rồi cười nhạo, Phương Mỹ Hà chính là một ví dụ.

Cố Di Gia không nhịn được nhìn anh với sắc mặt quái dị, cô đột nhiên nghi ngờ mạch não của đoàn trưởng Phong, không ngờ anh tiến bộ như thế, muốn cùng cô DINKs*?

*DINKs (Viết tắt của Double Income, No Kids) là thuật ngữ chỉ cặp vợ chồng mà cả hai đều có công ăn việc làm, có hai nguồn thu nhập và không sinh con. DINKs phải là những cặp vợ chồng có quan điểm sống không cần sinh con và thực tế không sinh con chung.

Phong Lẫm nhìn thấy phản ứng của cô thì không nhịn được mà nở một nụ cười: "Rất kỳ quái đúng không?"

"Kỳ lạ thật." Cố Di Gia thì thầm nói: "Sao anh lại có suy nghĩ như thế? Anh..." Đột nhiên cô nghĩ đến chuyện gì, khuôn mặt hơi cứng đờ, cô lúng ta lúng túng hỏi: "Là, là tại vì em không sinh con được đúng không? Em..."

Lúc này Cố Di Gia đã không biết mình nên phản ứng như thế nào, cả người ngồi một chỗ như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng, linh hồn đã bay đi đâu mất.

"Có phải là anh đã biết được sức khỏe của em không tốt nên không có cách nào sinh con từ trước..."

Thật ra cô đã nghi ngờ từ lâu, thân thể này yếu ớt như thế, lúc trước đừng nói đến chuyện sinh con mà đến chuyện kết hôn cũng rất khó, không ai muốn cưới một người mà bất cứ lúc nào cũng có thể phải tổ chức đám tang cả.

Sau này, thân thể của cô được điều trị tốt, nhìn qua đã bình thường hơn nhưng tay chân cô hàng năm vẫn lạnh lẽo như băng, kinh nguyệt không đều, nhìn qua đã biết có dấu hiệu của bệnh tử cung lạnh. Thậm chí, còn không thể nào điều trị hoàn toàn được, nếu có thể trị được thì ông Hồ đã sớm điều trị cho cô rồi.

Nhìn thấy Tiền Quyên Quyên và Phương Mỹ Hà nối tiếp nhau mang thai, trong lòng cô cực kỳ khó chịu.

Cô hiểu được quan niệm của mọi người ở thời đại này, bản thân sống ở đây, qua một thời gian dài nhất định sẽ bị mọi người thúc giục. Cô có thể chịu được áp lực một năm, hai năm hay ba năm nhưng năm năm, thậm chí nếu như mười năm thì cô có thể chịu được không?
Bình Luận (0)
Comment