Chương 605: Tìm Việc 2
Chương 605: Tìm Việc 2
Chương 605: Tìm Việc 2
Đợi đến khi hai người đã đi xa mới có một chị dâu nói: "Gia Gia thật sự quá xinh đẹp, tôi không nghĩ ra được cô gái nào có thể xinh đẹp hơn Gia Gia."
"Đúng thế, không trách được trước kia đoàn trưởng Phong không có ý định kết hôn."
"Nếu là tôi, tôi cũng đồng ý cưới một cô gái xinh đẹp lại có thể kiếm tiền như thế."
Nói đến chuyện kiếm tiền, mấy chị dâu đều nghĩ đến bộ truyện tranh ngắn Cố Di Gia đã hợp tác xuất bản với Trang Nghi Giai.
Bộ truyện tranh ngắn này cực kỳ được săn đón trong khu nhà tập thể, rất nhiều đứa nhỏ đòi cha mẹ mua cho mình. Mỗi lần xuất bản một quyển thì lại có vô số đứa trẻ khác bắt đầu nhõng nhẽo với cha mẹ, thậm chí còn chịu hứa hẹn đủ thứ để có được một quyển.
Hiện tại mấy đứa trẻ trong khu nhà tập thể đều xem việc có được một quyển truyện tranh là một sự vinh dự, ai có một quyển là có thể trở thành đứa trẻ được thích nhất trong khu nhà tập thể. Tất cả những đứa trẻ khác đều giành nhau gọi anh gọi chị để được xem truyện tranh ngắn chung.
Truyện tranh này được săn đón như thế thì chắc tiền nhuận bút cũng không ít?
Mặc dù Cố Di Gia và Trang Nghi Giai chưa từng để lộ quá nhiều tin tức về tiền nhuận bút nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Hơn nữa, trong khu nhà tập thể cũng có vài người làm công việc viết lách nên có thể âm thầm suy đoán, dự tính nhất định không ít.
Xinh đẹp, giỏi giang, biết kiếm tiền...
Danh tiếng của Cố Di Gia ở khu nhà tập thể cực kỳ tốt, lại thêm tính tình của cô rất dễ chịu, dịu dàng, nhỏ nhẹ với những đứa trẻ, lại biết nói ngọt để dỗ dành người khác...
Ngay cả những người ghen tị với cô vì có thể cưới đoàn trưởng Phong cũng không thể tìm ra chỗ nào để chán ghét cô.
Chạy thể dục xong, Cố Di Gia về nhà thay đồ rồi đi ăn sáng, sau đó lại tiếp tục vào phòng làm việc vẽ bản thảo.
Phong Lẫm cắt sẵn một đĩa hoa quả đưa vào, thấy cô đang bận rộn, anh nói: "Khó lắm mới có ngày nghỉ, em có muốn ra ngoài đi dạo không?"
"Không đi." Cố Di Gia không thèm ngẩng đầu lên nhưng vẫn trả lời: "Sắp đến ngày nộp bản thảo rồi, em không thể giao tất cả mọi chuyện cho Nghi Giai được, em cũng phải góp một ít công sức."
Tháng trước lúc cô bị bệnh, may mà có Trang Nghi Giai ở đây nếu không chỉ sợ cô đã không thể nộp bản thảo đúng hẹn.
Cố Di Gia là một người có trách nhiệm, cô không có ý định kéo dài thời hạn nộp bản thảo. Đây cũng là kiểu tác giả được những biên tập yêu thích nhất, Phương Mỹ Di đã nói không biết bao nhiêu lần là mình may mắn có được hai tác giả không bao giờ trễ hạn nộp bản thảo, cô ấy luôn nói yêu các cô chết đi được, còn bảo tiền thưởng của cô ấy năm nay phải dựa vào hai người.
Phong Lẫm ở trong nhà cùng cô, mặc dù anh không biết vẽ nhưng vẫn có thể hỗ trợ cô.
Sau khi hai người đã giãi bày tâm sự với nhau, tình cảm càng tốt hơn, trừ những lúc đi làm ra thì chỉ cần anh ở nhà, hai người nhất định phải ở chung một chỗ, đến Trang Nghi Giai cũng cảm thấy không chịu nổi.
Mỗi lần Trang Nghi Giai tới đây thấy dáng vẻ ở chung của hai người đều cảm giác mặt đỏ tim đập nên vội vàng rời khỏi.
Cô với doanh trưởng Hứa cũng đang trong thời kỳ tân hôn nhưng không dính nhau đến mức như hai người này. Ngay cả lúc ánh mắt của hai người họ vô tình chạm nhau cũng không có cảm giác gì cả.
Lúc Phương Mỹ Di về nhà lấy bản thảo, hai người đều nộp đúng hẹn.
Phương Mỹ Di ngồi cạnh cửa sổ, cô lật xem bản thảo trong tay dưới ánh nắng sáng ngời của cảnh xuân ngoài cửa sổ rồi vừa lòng nói: "Đúng vậy, không tệ, hai người lại hoàn thành nhiệm vụ rồi."
Trang Nghi Giai thở dài ngồi trên ghế, lười biếng không muốn cử động.
Gần đây, vì cô ấy muốn nộp bản thảo đúng hạn nên đã rất lâu chưa được nghỉ ngơi.
Cố Di Gia pha một bình trà rồi đi lấy thêm một ít bánh gạo, bánh hạch đào để ăn chung với trà, cô cười tủm tỉm nói: "Tháng trước tớ bị bệnh, Nghi Giai đều có thể hoàn thành đúng hẹn, tháng này đương nhiên cũng hoàn thành chứ."
Phương Mỹ Di nghe vậy thì ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Trang Nghi Giai đang uể oải ở đằng kia, cô ấy cảm thấy hình như Trang Nghi Giai đã tiều tụy hơn trước. Còn Cố Di Gia thì vẫn là một mỹ nhân cực kỳ xinh đẹp, tinh thần trông có vẻ tươi tỉnh hơn Trang Nghi Giai nhiều.
Đột nhiên, cô ấy nghĩ tới tin đồn mà lần trước được nghe, nên cười hỏi: "Nghe nói tháng này cậu dậy sớm chạy bộ đúng không, hơn nữa còn do đích thân đoàn trưởng Phong dẫn cậu chạy..."
"Đúng thế." Cố Di Gia nói với vẻ bình tĩnh, trong khu nhà tập thể nhiều người để ý, chuyện đoàn trưởng Phong đi chạy thể dục buổi sáng chung với cô có lẽ đã được lan truyền khắp quân đội rồi.
Cô cũng không thèm để ý những chuyện như vậy, đây cũng là chuyện tốt, cô rất thích thể hiện tình cảm với đoàn trưởng Phong để mọi người biết được tình cảm của bọn họ tốt như thế nào.