Chương 715: Dọn Rác 8
Chương 715: Dọn Rác 8
Chương 715: Dọn Rác 8
Mọi người nghe đến đó, không khỏi nhớ đến chuyện Mã Xuân Hoa bị người ta ném cứt, khuôn mặt đều lộ ra vẻ cổ quái.
Không phải chứ? Không phải chứ? Lúc đó Mã Xuân Hoa về nhà lại không thèm giặt giày mà nhét bừa đôi giày dính phân đó vào góc nhà sao?
Lúc này đã có không ít người tin tưởng Đại Hoa, họ cảm thấy cô bé chắc hẳn chỉ là quét dọn nhà cửa rồi tưởng đống quần áo bẩn với giày bẩn của Mã Xuân Hoa là rác nên mới vứt ra ngoài.
Một chị dâu bên cạnh nói: "Buổi sáng tôi còn nhìn thấy Đại Hoa đi đổ rác mà."
"Đúng, tôi cũng nghe thấy tiếng đì đùng trong nhà họ Mã, còn tưởng Mã Xuân Hoa lại gây chuyện, hóa ra là Đại Hoa dọn dẹp nhà cửa."
"Mã Xuân Hoa này rốt cuộc là bẩn đến mức nào mà quần áo lại có thể mọc nấm."
"Thối như vậy, nấm mọc lên chắc chắn là nấm độc ý nhỉ?"...
Bên ngoài hàng xóm vẫn đang bàn luận với nhau, mà cuộc tranh cãi trong nhà đã lên đến đỉnh điểm.
Khi Mã Xuân Hoa biết đồ của mình bị Đại Hoa xem như rác rồi vứt đi thì máu điên lập tức dâng lên, đôi mắt đỏ ngầu, bổ nhào về phía Đại Hoa.
"Tao phải đánh chết mày, cái con nhóc khốn kiếp này!"
Một tay Đại Hoa đẩy mẹ mình ra, đồng thời cũng siết chặt nắm đấm lại.
Bụp một tiếng, con mắt của Mã Xuân Hoa bị đấm trúng, cô ta gào lên đau đớn, rồi lập tức đưa tay túm lấy tóc Đại Hoa và tát vào mặt cô bé.
Đại Hoa không tránh, cứ để cô ta nắm lấy tóc mình, rồi cố ý để cô ta tát mấy cái cho đến khi khuôn mặt cô bé đỏ bừng và sưng tấy lên, nhưng Đại Hoa lại lén dùng hết sức véo thịt Mã Xuân Hoa.
Mã Xuân Hoa đau đến mức kêu lên đau đớn rồi tát càng kịch liệt hơn, ánh mắt tràn đầy thù hận.
Nhưng trong mắt mọi người, chính Mã Xuân Hoa mới là người ỷ lớn bắt nạt cháu gái gầy yếu.
Chu Hồng Anh vừa khóc vừa lao tới: "Đừng đánh Đại Hoa, đừng đánh con gái tôi mà..."
Bác gái Mã chỉ lạnh lùng nhìn, cảm thấy con gái mình không chịu thiệt gì nên cứ để vậy, dù sao cái con nhóc chết bầm Đại Hoa này, ngay từ nhỏ đã quá thông minh lại còn thích chống đối, dạy cho con bé một bài học cũng tốt.
Mấy người hàng xóm nghe thấy đánh nhau thì lập tức lo lắng, không đoái hoài đến việc xem náo nhiệt nữa mà vội vàng lao vào.
Bọn họ giữ chặt Mã Xuân Hoa rồi kéo Đại Hoa ra sau lưng, khi nhìn thấy gương mặt sưng vù của Đại Hoa, đột nhiên bọn họ đều cảm thấy đau lòng.
Da mặt của một cô gái mười mấy tuổi mềm mại biết bao, thế mà lại bị đánh thành dạng này, khóe miệng cũng rách toác ra và còn chảy máu...
Mã Xuân Hoa oán hận nhìn chằm chằm vào Đại Hoa, miệng không ngừng kêu gào: "Con nhóc khốn khiếp, mấy năm không đánh mày, mày đã trở nên ngông cuồng thế này rồi, đến cả đồ của cô mình cũng dám vứt, mày, mày đang muốn tạo phản phải không? Xem tao có đánh chết mày không, để xem mày có biết sợ tao không..."
Nghe thấy lời chửi mắng của cô ta thì mọi người trong khu nhà tập thể đều không khỏi nhíu mày.
Người đang tức giận thì sức lực trong người cực lớn, mấy người chị dâu suýt không thể giữ Mã Xuân Hoa lại.
Chu Hồng Anh nhìn thấy mặt con gái thì tâm trí rối bời, cô ấy lập tức lao về phía Mã Xuân Hoa và tát cô ta một cái thật mạnh .
Chát một tiếng, nửa bên mặt Mã Xuân Hoa cũng sưng tấy lên.
Bác gái Mã vẫn luôn ngồi im một chỗ, thấy vậy lập tức nổi giận: "Loạn rồi! Loạn rồi! Cô dám đánh con gái tôi sao?"
Bà ta lao tới và đánh Chu Hồng Anh.
Chu Hồng Anh cũng đang trong cơn phẫn nộ và giận dữ hét: "Cô ta cũng đánh con gái tôi mà!" Sau đó lại tát một cái nữa, đánh xong cô ấy mới nhận ra mình vừa đánh ai.
Vậy mà bác gái Mã đã bị cô ấy đánh sưng một bên mặt, có điều Chu Hồng Tú làm việc rất chăm chỉ nên sức lực lớn hơn Đại Hoa rất nhiều và lực đánh cũng đủ đau.
Bác gái Mã không ngờ Chu Hồng Tú lại dám đánh mình mà tức giận đến mức thét lên rồi lao tới một lần nữa.
"A a a, phản rồi, cô dám đánh tôi sao? Cô là đồ điếm đĩ bất hiếu!!!"
Lý trí của Chu Hồng Anh chợt quay lại và không dám phản kháng lại nữa mà chỉ ôm đầu ngồi xuống.
Hàng xóm thấy cảnh này vội vàng kéo bác gái Mã ra, miệng không ngừng nói: "Bác gái, bác đừng đánh nữa, có chuyện gì thì từ từ nói!"
"Hồng Anh không phải cố ý đâu!"
"Đúng đấy, Hồng Anh chỉ tức giận vì Đại Hoa bị đánh thôi..."
Mã Xuân Hoa và bác gái Mã đều tức điên lên, lúc này bọn họ nghe gì cũng không lọt tai mà chỉ muốn lao vào đánh hai mẹ con Chu Hồng Anh ghê tởm kia thôi.
Lúc này, không biết ai hét lên: "Chính ủy Mã về rồi!"
Đại Hoa đang núp sau lưng một chị dâu, nghe nói như vậy thì lập tức gào khóc và xoay người chạy ra ngoài .
Cô bé gọi to: "Cha, bà nội và cô út muốn đánh chết con."