Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 731 - Chương 731: Dù Tự Làm Mình Bị Thương Cũng Không Hối Hận 8

Chương 731: Dù Tự Làm Mình Bị Thương Cũng Không Hối Hận 8 Chương 731: Dù Tự Làm Mình Bị Thương Cũng Không Hối Hận 8 Chương 731: Dù Tự Làm Mình Bị Thương Cũng Không Hối Hận 8
Đại Hoa nhận thức rất rõ ràng cũng rất lý trí, cô bé biết nếu mẹ ly hôn với cha, đoán chừng sẽ không đủ can đảm để tái hôn. Đến lúc đó mẹ sẽ phải một mình nuôi ba chị em cô bé, sợ rằng việc này sẽ liên lụy đến mẹ, khiến mẹ đã khổ lại càng khổ.

Hơn nữa, khu nhà tập thể cũng an toàn hơn ở bên ngoài, điều kiện cũng tốt hơn ở ngoài nữa, nếu rời khỏi khu nhà tập thể, không biết tương lai Nhị Hoa với Tam Hoa sẽ như nào nữa...

Đại Hoa cực kỳ tỉnh táo, sáng suốt vạch ra kế hoạch tốt nhất cho mẹ và em gái.

Cha không có khả năng ly hôn với mẹ, chị em cô bé cũng sẽ không rời khỏi khu nhà tập thể, chỉ cần giải quyết xong mấy người bà nội, sau này cha cô bé không làm mấy chuyện hồ đồ ngu ngốc nữa thì cuộc sống của mẹ con cô bé sẽ ngày càng tốt hơn.

Chờ sau này khi lớn lên, có công việc, có khả năng tự nuôi sống bản thân, mẹ và hai em gái, đến lúc đó mẹ cô bé muốn ly hôn hay gì gì đó đều được.

Nhưng bây giờ thì chưa.

Chính ủy Mã hoàn toàn không biết suy nghĩ cô con gái lớn nhà mình, còn đang rất vui vì con gái không muốn vợ chồng anh ly hôn.

Anh xoa đâu Đại Hoa, áy náy nói: "Đại Hoa, Nhị Hoa, Tam Hoa là cha không tốt, không thể chăm sóc tốt các con..."

Đại Hoa cúi đầu, không nói gì.

Nhị Hoa với Tam Hoa không biết nên nói gì, im lặng đi theo chị cả.

**

Ngày hôm sau, lúc Cố Di Gia tỉnh dậy thì bỗng nghe tin Mã Xuân Hoa, bác gái Mã và Mã Tiểu Tráng đều đã rời khỏi khu nhà tập thể.

"Họ đi thật à?" Cô không thể tin được.

Người thích gây chuyện như Mã Xuân Hoa ngoan ngoãn rời đi thật à?

Nói đến đây, Đại Hoa lại lắc đầu: "Chỉ mới rời khỏi khu nhà tập thể chứ chưa đi."

Hả?

Cố Di Gia sững sờ, ngay cả Trang Nghi Giai đến đưa bản phác thảo cũng ngạc nhiên nhìn cô bé, nghĩa là sao?

Chuyện xảy ra ở nhà chính ủy Mã hôm qua chưa đến tối đã lan truyền khắp khu nhà tập thể, ngay cả Trang Nghi Giai cũng được nghe tóm tắt câu chuyện.

Hôm nay, lúc thấy Đại Hoa ở nhà Cố Di Gia, chứng kiến gương mặt cô bé như này cô ấy thấy hơi đau lòng.

Hôm qua, gương mặt sưng đỏ xen lẫn chút tím bầm nhưng hôm nay đã đã phủ đầy vết tím bầm, trông rất đáng sợ. Cô ấy lo lắng không biết liệu gương mặt có lành lại không.

Trang Nghi Giai có xuất thân tốt, từ nhỏ đến lớn đều được người nhà yêu thương hết mực, dù có chuyện gì không vừa ý thì cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, có thể nhanh chóng giải quyết xong hết.

Còn sự việc xảy ra với Đại Hoa, lúc biết được cô ấy cảm thấy rất kinh khủng.

Đại Hoa cười toe toét, vì trên mặt đang bị thương nên cô bé chỉ có thể nói một cách chậm rãi: "Vốn là sáng nay, cha cháu định đưa hai người họ đến thành phố ngồi tàu hỏa về. Nhưng bà nội lại nói là cô út có người yêu rồi, muốn kết hôn nên chờ khi cô út kết hôn xong sẽ rời đi."

"Sao nhanh thế?" Cố Di Gia nghi ngờ: "Lúc nào cưới? Đối phương là ai thế?"

Người đàn ông nào dũng cảm thế, vậy mà bằng lòng cưới người phụ nữ hung hãn như Mã Xuân Hoa?

Đại Hoa lắc đầu: "Cháu cũng không biết nữa, nghe nói là người ở thị trấn lân cận, xem như là người thành phố..."

"Thế anh ta làm nghề gì vậy?"

"Cháu không biết, chưa thấy cô út nói gì cả."

Nghe vậy, Cố Di Gia cũng không làm khó Đại Hoa nữa, miễn là hai người Mã Xuân Hoa không còn ở khu nhà tập thể là được rồi, cho khỏi phải ầm ĩ cãi nhau.

Không chỉ Cố Di Gia mà rất nhiều người cũng có suy nghĩ như vậy.

Hai người Mã Xuân Hoa với bác gái Mã rời khỏi khi nhà tập thể, không khí ở đây yên tĩnh hơn hẳn, rất nhiều người thích kiểu không khí như này.

Mãi đến mấy ngày sau, Mã Xuân Hoa kết hôn rồi mới quay về.

Cố Di Gia ngẩn tò te: "Gì cơ? Chị ta kết hôn nhanh thế á?"

Thật ra lúc nghe Đại Hoa thông báo Mã Xuân Hoa sẽ kết hôn, cô vẫn còn hơi nghi ngờ không biết đây có phải kế hoạch kéo dài thời gian của bác gái Mã để ở đây tiếp hay không.

Tại nhà chính ủy Mã.

Chu Hồng Anh với Đại Hoa bốn mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía người đàn ông bên cạnh Mã Xuân Hoa, bác gái Mã cười tươi như hoa tiếp đãi hai người họ.

Chính ủy Mã cau mày, như không hiểu tại sao Mã Xuân Hoa lại lựa chọn người đàn ông như này.

Vì đang bị thương ở mặt nên gần đây Đại Hoa đang nghỉ học trên trường, ở nhà tự học, chờ đến khi vết thương khỏi hẳn mới quay lại trường.

Đại Hoa cũng không lo lắng gì cả, bởi vì ở nhà nếu có gì không hiểu, cô bé có thể đến hỏi Cố Di Gia, lần nào hỏi xong cũng sẽ biết thêm rất nhiều thứ.

Cho nên cô bé cũng không quan tâm lúc nào đi học lại.

Đại Hoa còn cảm thấy may mắn vì cô bé được đi học muộn vài ngày, nếu không sao cô bé có thể có thể nhìn thấy người đàn ông của cô út là kiểu người nào chứ!
Bình Luận (0)
Comment