Chương 790: Sợ Hãi Cảm Giác Sinh Con 7
Chương 790: Sợ Hãi Cảm Giác Sinh Con 7
Chương 790: Sợ Hãi Cảm Giác Sinh Con 7
Cố Di Gia và Trang Nghi Giai cũng chào lại, bảo cô ấy đừng lo lắng, sau đó hai người mới đưa bản thảo kỳ này cho cô ấy.
Lâm Diễm xem qua xác nhận không có vấn đề gì thì cầm bản thảo đi về chứ không ở lại đây nữa.
Phương Mỹ Di còn nhờ người chở cô ấy về thị trấn, dẫn cô ấy tới đây lần này để hai bên biết mặt nhau, sau này cũng có thể nhờ cô ấy chạy qua đây lấy bản thảo giùm.
Đương nhiên, nếu Lâm Diễm bận rộn cũng có thể nhờ bên hậu cần của bộ đội đưa đến nhà xuất bản lúc đi mua đồ ăn, nhưng có một số việc biên tập vẫn cần cùng tác giả gặp mặt trực tiếp sẽ tốt hơn.
Phương Mỹ Di ở lại nói chuyện với hai người.
Cô ấy cười nói: "Tớ đã bàn giao xong công việc của mình rồi, lúc sau không có việc gì làm nữa nên có thể ngồi không, có thể chơi với các cậu trong đoạn thời gian này."
Trang Nghi Giai nói: "Vậy tốt quá, cậu cũng sắp kết hôn rồi nên phải nghỉ ngơi cho tốt để chuẩn bị."
Giống như năm trước cô ấy chuẩn bị kết hôn với doanh trưởng Hứa thì cũng lập tức từ chức chạy qua đây nghỉ hơn nửa tháng.
Cố Di Gia lại hỏi: "Sau đó cậu có dự định gì không?"
"Chờ kết hôn thôi." Phương Mỹ Di cười nói: "Chờ tổ chức hôn lễ ở đây xong, tớ với anh Thần sẽ đi tàu hỏa về thủ đô tổ chức hôn lễ, sau đó ở lại bên kia làm việc luôn..."
Cô tới thủ đô xong thì phải lập tức tới báo danh ở nhà xuất bản ở đó.
Hai người Cố Di Gia nghe được câu này của cô đều cảm thấy hơi luyến tiếc.
Sắc mặt của Phương Mỹ Di cũng buồn bã, cô ấy ôm Cố Di Gia cọ cọ: "Gia Gia, tớ không nỡ xa cậu! Sau này không biết đến bao giờ mới gặp lại khuôn mặt xinh đẹp này được."
Cô ấy không nỡ tí nào!
Trang Nghi Giai che miệng cười liên tục.
Cố Di Gia cạn lời hỏi: "Chỉ nhớ nhung gương mặt của tớ thôi à?"
"Tớ nhớ cả con người của cậu nữa chứ!"
Cố Di Gia đẩy cô ấy ra: "Thôi thôi thôi, kết hôn là chuyện vui vẻ mà, không cần phải luyến tiếc gì, dù sao sang năm nữa chắc tớ cũng tới thủ đô gặp cậu."
"Thật à?" Phương Mỹ Di lập tức hào hứng lên: "Tốt quá, tớ chờ cậu ở thủ đô, nhất định cậu phải đến đó!"
Ba người ngồi tán gẫu với nhau một lúc lâu, cuối cùng đảm bảo sẽ viết thư cho nhau, một tháng ít nhất một lá thư.
Cả ba đang trò chuyện thì đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Người tới là Mạnh Xuân Yến, cô ấy vội vàng nói: "Gia Gia, Quyên Quyên sắp sinh rồi."
Cố Di Gia đứng bật dậy, dù cảm thấy hơi chóng mặt nhưng vẫn vội hỏi: "Giờ sao rồi?"
"Cô ấy mới vỡ ối, doanh trưởng La đã đưa tới trạm y tế rồi, giờ chị phải chuẩn bị đồ đạc cho cô ấy rồi tí nữa chạy qua xem thử ra sao."
Nghe thế, Cố Di Gia cũng nói: "Em cũng đi luôn."
Phương Mỹ Di và Trang Nghi Giai nhìn nhau một cái rồi quyết định cũng đi theo.
Trước kia hai người chưa tiếp xúc nhiều với những người phụ nữ đã sinh con, chuyện này có vẻ còn cách rất xa, nhưng hiện tại một người đã có thai một người sắp kết hôn, sau này cũng phải tiếp xúc đến những thứ này nên cả hai quyết định đi xem thử.
Mấy người đến trạm y tế thì thấy doanh trưởng La đang đi tới đi lui ngoài hành lang tựa như con kiến bò trên chảo nóng, dáng vẻ hoang mang bất lực.
Nhìn thấy mọi người tới đây, anh ta hơi sửng sốt.
Mạnh Xuân Yến xách đồ đi tới hỏi: "Quyên Quyên sao rồi?"
Doanh trưởng La lắc đầu: "Bác sĩ còn đang kiểm tra bên trong, em không biết rõ."
Mạnh Xuân Yến đã sinh hai đứa nhỏ nên có nhiều kinh nghiệm với chuyện này, cô ấy đưa đồ đạc cho anh ta rồi nói: "Chắc phải chờ một lúc nữa, em cứ ở đây đợi đi, chị về nhà lấy ít đồ ăn cho Quyên Quyên."
Doanh trưởng La không để ý, cô ấy nói sao nghe vậy.
Chờ Mạnh Xuân Yến rời khỏi mới thấy bác sĩ đi ra khỏi phòng, doanh trưởng La vọt đến trước mặt bác sĩ làm cho bác sĩ bị dọa lùi vài bước.
Doanh trưởng La lo lắng hỏi: "Bác sĩ, vợ tôi sao rồi?"
"Còn chưa đến giờ sinh đâu, cổ tử cung còn chưa mở." Bác sĩ nói: "Mọi người cứ về trước chuẩn bị đồ ăn cho cô ấy để có thể duy trì thể lực."
Doanh trưởng La vội vàng gật đầu: "Chị dâu đã về nhà chuẩn bị!" Anh ta lại hỏi: "Bác sĩ, tôi có thể vào với vợ mình không?"
Bác sĩ vẫy tay: "Vào đi."
Đợi doanh trưởng La đi ra, Cố Di Gia và mấy người cũng đi theo vào.