Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 979 - Chương 979: Dắt “Con Trai” Đi Quanh Trường 4

Chương 979: Dắt “Con Trai” Đi Quanh Trường 4 Chương 979: Dắt “Con Trai” Đi Quanh Trường 4 Chương 979: Dắt “Con Trai” Đi Quanh Trường 4
Mỹ nhân xinh đẹp như vậy vốn dĩ khiến người ta có cảm giác xa cách, cực kỳ hư ảo, nhưng mà không ngờ cô lại rất dễ gần, rất là bình dị. Quen nhau lâu ngày, các bạn học đều biết tính cách của cô như thế nào, dần dần mọi người đều giống như đám người Phương Mỹ Di, thân thiết gọi cô là Gia Gia.

Dù thế nào đi chăng nữa, mỹ nhân như vậy cũng hấp dẫn vô số người ái mộ.

Tuy rằng mọi người đều nghe nói Cố Di Gia đã kết hôn, nhưng mà bởi vì chồng của cô chưa từng xuất hiện, cho nên không có cảm giác chân thật.

Nhưng bây giờ sau khi nhìn thấy Nguyên Bảo giống cô như là cùng một khuôn đúc ra, cuối cùng cũng có cảm giác chân thật.

"Vậy đúng là Gia Gia đã thật sự kết hôn."

"Chao ôi, con trai cậu rất giống cậu, vậy là thằng bé thừa hưởng nét đẹp của cậu, sau này đứa nhỏ này nhất định sẽ rất đẹp."

"Thằng bé tên là gì?"...

Một đám người vây quanh Nguyên Bảo, vô cùng tò mò nhìn thằng bé.

Vốn dĩ bọn họ cho rằng trên đời có người xinh đẹp như Cố Di Gia đã là hiếm có rồi, nhưng lại không ngờ lại có một cục cưng nhỏ, quả thực là hiếm có.

Vì thế Tiểu Nguyên Bảo được rất nhiều các cô chú yêu thích ôm ấp, hôn hít, nâng lên cao, còn cho thằng bé rất nhiều đồ ăn vặt.

Mọi người đều rất nhiệt tình, con trai của bạn học xinh đẹp như vậy, đối với những người trẻ tuổi chưa kết hôn mà nói thì đã khơi dậy tình thương của cha của mẹ đều tuôn trào dốc hết cho thằng bé.

Tất nhiên cũng có những người đã lập gia đình, nhìn thấy đứa bé xinh đẹp như vậy, càng làm cho tình thương của mẹ tình thương của cha tràn lan.

Mọi người chơi đùa với Nguyên Bảo, Nguyên Bảo cũng rất vui vẻ, một lát lại kêu lên "chú dì", không có chút nào sợ người lạ.

Bọn họ đều cười nói với Cố Di Gia: "Gia Gia, con trai của cậu thật đáng yêu, thật là ngoan nha."

Cố Di Gia cười gật đầu.

Trong lòng Phong Bắc Thần phập phồng lo lắng, sợ Nguyên Bảo nói lỡ miệng, cho đến khi có người trêu chọc Nguyên Bảo: "Tên cha mẹ con là gì?" Cô quyết đoán bế Nguyên Bảo lại đưa cho Cố Di Gia: "Thím út, không phải thím nói đi tìm chị Mỹ Di sao? Đi mau thôi."

Cố Di Gia ho nhẹ một tiếng, nhanh chóng kéo Nguyên Bảo rời đi.

"Vậy các cậu học tiếp đi, tớ đi tìm Mỹ Di có chút việc."

Mọi người nhiệt tình chào tạm biệt bọn họ, đồng thời nói: "Gia Gia, lần sau có rảnh, nhớ mang con trai lại đây chơi, tớ mua kẹo cho nó ăn."

"Tiểu Nguyên Bảo, lần sau sẽ mời con ăn kẹo nhé."

Hai mắt Nguyên Bảo sáng ngời: "Cảm ơn dì, ăn kẹo-"

Cuối cùng đưa Nguyên Bảo rời đi, Cố Di Gia không khỏi sờ sờ trán mướt mồ hôi, cúi đầu nhìn Tiểu Nguyên Bảo đang lấy kẹo từ trong túi ra, liền nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của thằng bé.

"Bạn nhỏ Nguyên Bảo, con được nhiều người yêu thích quá!"

Nguyên Bảo cười tủm tỉm, giơ một viên kẹo lên, rất có lòng nói: "Cô ơi, kẹo kẹo -"

Cố Di Gia không khách sáo nhận lấy, đồng thời lấy hết kẹo trong túi thằng bé ra, chỉ chừa lại một viên.

Trước vẻ mặt ngơ ngác của bạn nhỏ, cô hợp tình hợp lý nói: "Cô giữ kẹo giúp Nguyên Bảo, nếu để ở trong túi bị rơi mất sẽ không có kẹo nữa."

Bạn nhỏ nhìn xuống túi của mình, rồi lại nhìn cô út, miễn cưỡng tin vào lời nói dối của cô.

Tiếp đó họ đến lớp học của Phương Mỹ Di.

Khó có được ngày cuối tuần, bọn họ muốn tổ chức một cuộc biện luận vào buổi chiều, mọi người đều bận rộn dàn dựng khung cảnh trong lớp.

Phương Mỹ Di có chút tài năng vẽ tranh, nên cô ấy nhận nhiệm vụ vẽ báo tường.

Sự xuất hiện của hai người cũng thu hút sự chú ý của mọi người trong lớp.

Phản ứng của những người này còn lớn hơn cả các bạn cùng lớp của Cố Di Gia, nguyên nhân chủ yếu là những bạn học đó thường xuyên nghe Phong Bắc Thần gọi Cố Di Gia là thím út, biết cô kết hôn cùng với chú út của Phong Bắc Thần, nhưng những người ở khoa khác thì không biết.

Không ngờ rằng hoa khôi Đại học Thủ Đô vậy mà đã kết hôn, con trai cũng đã lớn như vậy, mọi người đều sửng sốt.

Nhưng mà đứa bé xinh đẹp thật sự khiến người ta yêu thích, chưa kể thằng bé còn không sợ người lạ, gặp ai cũng tươi cười. Một lúc kêu chú lại một chốc kêu dì, bạn học nhỏ Nguyên Bảo lại thu hoạch được rất nhiều kẹo trong túi.

Cố Di Gia vẫn giữ giúp kẹo của thằng bé, tiếp tục lừa dối nó.

Tiểu Nguyên Bảo bị lừa gạt vẫn tung tăng nhảy nhót, tay nhỏ cầm một viên kẹo, vô cùng thỏa mãn.
Bình Luận (0)
Comment