Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1016

Chương 1016 - Chương 1016 -

Tiêu Tuấn dạ một tiếng rồi nói: "Thật ra em cũng chỉ tham khảo cách đẩy mạnh tiêu thụ hàng hoá bán trong dịp tết vào mấy năm trước của một cửa hàng ở phía đông kinh đô, nó nằm kế bên một hợp tác xã cung ứng tiếp thị đã đóng cửa. Em sẽ biểu diễn cắt tranh giấy trang trí cửa sổ ngày tại chỗ để mọi người làm quà tặng, chỉ cần tổng số tiền mà khách hàng mua đồ đạt mức một đồng thì sẽ nhận được một cặp tranh giấy trang trí cửa sổ tinh xảo trị giá hai xu. Em chỉ hy vọng mọi người sẽ tặng lại cho em một ít giấy đỏ."

Giấy đỏ rất rẻ, chỉ cần một xu là mua được một tờ giấy lớn, ít nhất có thể cắt được sáu tấm tranh giấy trang trí cửa sổ với kích thước bình thường.

Nếu khách mua số hàng hoá trị giá một đồng thì bọn họ sẽ lời ít nhất năm xử, mà bọn họ chỉ tốn một phần bảy lợi nhuận để tuyên truyền, nếu việc này thành công thì đây là một cuộc mua bán đảm bảo có lời!

Những tranh giấy trang trí cửa sổ mà hợp tác xã cung ứng tiếp thị nhập vào đều là hàng giả công bằng máy móc nên không so được với hàng thủ công. Có điều, những sản phẩm thủ công lúc trước chỉ có vài mẫu cũ thay đổi tới lui, làm gì có cái nào mới mẻ và độc đáo như mấy mẫu mà Tiêu Tuấn cắt chứ!

Vả lại, người dân ở tỉnh Thiểm Tây rất chú trọng câu đối xuân trang trí ở hai bên cửa sổ. Đặc biệt là từ hai năm trước, các chính sách của nhà nước trở nên thông thoáng hơn, người dân muốn bổ sung lại khoảng thời gian túng thiếu lúc trước nên không hề kéo kiệt ở phương diện này.

Ở nơi khác thì họ không chắc, nhưng người dân sống trong thành phố này chắc chắn không thể từ chối được sức thu hút của việc mua hàng được tặng tranh giấy trang trí cửa sổ, đặc biệt Tiêu Tuấn còn hét giá một cặp tranh giấy trang trí cửa sổ tận hai xu.

Bốn người bán hàng đều nhìn thấy sự vui vẻ và phấn khích trong mắt đối phương.

"Thế này nhé đồng chí nhỏ, tôi bỏ ra một xu mua một tờ giấy đỏ, cậu hãy biểu diễn cắt ra ba mẫu tranh giấy trang trí cửa sổ ngày trước mặt chúng tôi. Tôi sẽ mang tranh giấy trang trí cửa sổ mà cậu cắt đi hỏi ý kiến của lãnh đạo, nếu cấp trên đồng ý, tôi sẽ làm theo lời cậu nói." Người bán hàng lớn tuổi hít sâu rồi cười nói.

"Được." Tiêu Tuấn chỉ gật đầu và mỉm cười nhưng trong lòng lại vô cùng kích động.

Cậu bé không ngờ bản thân có thể lặp lại thành công của An Tri Hạ năm xưa, điều đáng tiếc duy nhất là thị trấn này quá nhỏ nên hiệu quả bị suy giảm rất nhiều.

Người bán hàng kia thật sự móc một tờ tiền giấy từ trong túi ra, sau khi hoàn thành thủ tục mua hàng, người nọ dẫn Tiêu Tuấn ra sau quầy, cẩn thận lấy một tờ giấy đỏ đưa cho cậu bé.

Tiêu Tuấn lấy chiếc kéo không biết đã được sửa chữa bao nhiêu lần từ trong túi xách ra, cẩn thận cắt tờ giấy đỏ thành sáu phần.

Cậu bé híp mắt phác hoạ hình mẫu trong đầu, sau khi tưởng tượng các thao tác khoảng mười lân, Tiêu Tuấn mới cầm kéo lên, bắt đầu cắt.

Tuy rằng Tiêu Tuấn mới tiếp xúc với bộ môn cắt giấy tối hôm qua, nhưng cậu bé thật sự rất thông minh, cộng thêm việc luyện tập có bài bản và cái đầu như một loại dụng cụ có tính chính xác cao đã đưa ra những mệnh lệnh cho đôi tay của cậu bé.

Cả nhóm người bán hàng thấy cậu bé cúi đầu cắt thoăn thoắt, khoảng hai phút sau, khi bọn họ còn chưa kịp quan sát kỹ thì Tiêu Tuấn đã bỏ kéo xuống.

Tiêu Tuấn mở tờ giấy ra, tách nó làm đôi, một cặp trên giấy trang trí cửa sổ lập tức xuất hiện. Mặt trời đỏ tươi toả ra ánh sáng nóng cháy, con gà trống ngẩng đầu hiên ngang, bốn chứ gà và báo tin vui được lồng ghép bên trong.

"Đúng là rất đẹp!" Một người bán hàng cầm hai tờ tránh giấy lên cho các bạn đồng nghiệp cùng ngắm.

Bình Luận (0)
Comment