Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1015

Chương 1015 - Chương 1015 -

Cậu bé có thể quan sát rõ hình dáng của xe bò, chiếc xe quanh năm dính đầy vết bẩn màu sắc sặc sỡ.

Tiêu Tuấn cảm thấy mùi hôi trong không khí ngày càng nồng khiến cậu bé buồn nôn.

Nhưng khi nhìn thấy các thôn dân vui vẻ nói cười trên xe, cậu bé hơi xúc động.

Nếu là lúc trước có người nói với cậu bé rằng ngồi trên xe kéo phân mà vẫn có thể mỉm cười, chắc chắc Tiêu Tuấn sẽ cảm thấy người đó đang lừa mình.

Trên thực tế, những thôn dân này chỉ cần có được một chút lợi ích thì nụ cười hạnh phúc đã xuất hiện trên mặt họ.

Nụ cười thuần khiết và nhiệt tình khiến cậu bé không kiềm lòng được mà cười theo.

Hai giờ sau bọn họ mới đến thị trấn, sao khi hẹn xong thời gian quay về với mọi người, Tiêu Tuấn đeo túi đi dạo khắp nơi. Diện tích thị trấn không lớn, chỉ có hai con đường giao nhau, chỉ một cái liếc mắt là có thể nhìn đến cuối đường, còn không lớn bằng khu phố nhà cậu bé.

Tiêu Tuấn hơi bối rối, Ccu bé mang theo nhiệt huyết đến đây nhưng lại nhìn thấy một thị trấn nhỏ vắng vẻ.

Dù sao cũng đã đến rồi, dại gì mà cậu bé lại không thử một lần.

Tiêu Tuấn tìm hợp tác xã cung ứng tiếp thị rồi đi vào trong, bên trong chỉ có hai gian nhà nhưng hàng hoá lại đầy đủ các chủng loại, nên không gian khá chật chội.

"Bạn nhỏ muốn mua thứ gì?"

Công tác tuyên truyền và quản lý của hợp tác xã cung ứng tiếp thị khá tốt, cho nên người bán hàng rất vui vẻ và nhiệt tình chứ không còn kiêu ngạo như mấy năm trước.

Tiêu Tuấn hơi ngại, cậu bé cầm tranh giấy trang trí cửa sổ được cắt từ giấy trắng trong tay rồi mỉm cười, đưa chúng ra và nói: "Chào chị, đây là tranh giấy trang trí cửa sổ, mời chị xem thử."

Người bán hàng tò mò nhận lấy, trên những tờ giấy to bằng bàn tay có một con gà trống đuôi to rất sinh động hoặc hoa văn hình chữ phúc hoặc hình túi tiền, thậm chí còn có một tấm là dòng chữ "năm gà như ý 1981". Một tờ giấy lại là tổ hợp bốn số 1981. nhưng trên mỗi con số đều chó hình hoa mẫu đơn chạm rỗng, trong chữ chín còn mó một nút thắt kiểu Hạ Hoa và một con gà trống gáy sáng.

Những hình dáng đa dạng mang theo ý ngĩa tốt lành, người bán hàng hộp giấy nếu dùng giấy đỏ cắt chắc chắn càng đẹp hơn.

Trong tiệm tổng cộng có bốn người bán hàng, các cô đều tò mò vây xem xấp tranh giấy trang trí cửa sổ kia.

"Ồ, kiểu dáng của tấm tranh giấy này đẹp quá, từ trước đến nay tôi chưa từng nhìn thấy bao giờ!"

"Hiện giờ đa số chanh giấy Trang trí cửa sổ đều do máy móc làm ra, nhưng tôi lại thích trên giấy trang trí cửa sổ được làm thủ công."

"Lẽ nào người bạn nhỏ muốn men tranh giấy trang trí cửa sổ đến bán cho chúng tôi ư?"

"Bạn học nhỏ, nếu em dùng giấy đỏ cắt thì chị có thể mua mấy tấm, Hay là em mua mấy tấm giấy đỏ trước nhé?" Một người bán hàng trẻ tuổi đề nghị.

Tiêu Tuấn xoa lỗ tai, ngượng ngùng nói: "Em không có tiền mua giấy đỏ á chị. Em muốn đến đây bàn việc làm ăn với mọi người."

Người bán hàng lớn tuổi thấy không có khách hàng nào đi vào nên buồn cười nói: "Tiểu đồng chí, hợp tác xã cung ứng tiếp thị đó nhà nước quản lý, chúng tôi không có quyền bàn chuyện buôn bán với cậu."

"Các chị nghe thử cũng không sao mà." Tiêu Tuấn cười nói.

Cậu bé môi hồng răng trắng, dáng người cao gầy, tuy Tiêu Tuấn còn mhor tuổi nhưng đã bắt đầu thu hút ánh nhìn của mọi người từ già đến trẻ.

Người bán hàng trẻ tuổi nhất gật đầu phụ hoạ: "Đúng vậy, chúng ta cứ nghe thử xem, cũng không có tổn thất gì."

Những người bán hàng khác trao đổi ánh mắt với nhau: "Được rồi, cậu nói đi."

"Nhưng mà tôi phải nói rõ trước, chúng tôi chỉ là người bán hàng nên không thể đưa ra quyết định được."

Bình Luận (0)
Comment