Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 102

Chương 102 - Chương 102 -

Có người phụ giúp công việc, An Tri Hạ không có lý do gì để từ chối. Nhưng chăm sóc gia cầm và lợn không hề đơn giản, chiều nào tan làm xong anh trai cũng phải dành phần lớn thời gian chăm sóc.

Cô cũng sẽ không nhân cơ hội để lợi dụng người khác, liền nói: "Vậy thì làm phiền chị Tranh giúp bọn em chăm sóc đám nhỏ kia. Ba bốn tháng vừa qua bọn em đã mặt dày chiếm nhiều thứ rồi, chờ khi nào chúng nó đẻ trứng thì chị giữ lại một ít, coi như phí vất vả chăm sóc."

Phí Tranh cũng không từ chối, cười nói: "Vậy chị phải chăm sóc bọn chúng thật tốt rồi, nguồn lợi dồi dào như thế mà."

Nhổ cỏ trong sân nhỏ, dùng cuốc lật đất trong sân lên, cẩn thận đập nát, trộn vào gieo hạt giống rau.

Dù đang là ngày mùa bận rộn nhưng hai anh em nhà họ An, Nhiếp Nghĩa Xương và Hàng Hướng Lỗi vẫn cắn răng lợi dụng thời gian tan làm để dọn dẹp từng chút một cho căn nhà mới của mình.

Ngoại trừ hai vợ chồng Trịnh Lập Chí và Lưu Nhất Nguyệt, Trần Tư Khả và Kỳ Vân Lan, mọi người trong văn phòng thanh niên trí thức cũng đều nhiệt tình giúp đỡ. Khiến cho An Tri Hạ nhiều lần cảm thán, mọi người trong niên đại này quá chân thành rồi.

Mà cô cũng không ngần ngại đảm nhận phần ăn uống cho bọn họ, buổi sáng là bữa ăn nhẹ đủ chất để no bụng, bữa tối cũng được chuẩn bị chu đáo nhất có thể.

Băng trên sông Khai Xuân dần dần tan ra, cả đội dẫn nước tưới ruộng, thu được rất nhiều tôm cá tươi, mỗi người chia nhau một ít. Chỉ là mùi tanh của tôm cá tươi quá nồng, mọi người ngại nêm dầu muối, cũng không có cách khử mùi tanh nên ăn cả con cho đỡ đói, căn bản không thèm để ý nhiều.

Nhưng khi vào tay An Tri Hạ, lại trở thành một cơ hội tốt để thực hành kỹ năng nấu ăn cho anh trai.

Cho tôm cá tươi vào chum nước nuôi hai ngày để nhả hết bùn cát trong bụng ra ngoài, An Tri Thu bắt đầu học phương pháp chế biến tôm cá tươi, học từng bước một cách cẩn thận và chăm chỉ. Anh rất hay giúp đỡ mọi người, bây giờ có chút thành tựu, nấu ra một bàn hải sản lớn cũng được mọi người đón nhận khen ngợi nồng nhiệt.

An Tri Thu lập tức lấy lại tự tin.

Trong năm ngày, phòng ở đã được sửa chữa gần hết, các bức tường và giường được làm bóng lại, rơm trên mái nhà được thay mới, cửa sổ cũng được đổi. Ngoài sân trồng rau, đặt thêm hai vạc nước, một đống củi chất ngay ngắn sát vách bếp, đã có dáng vẻ nhà mới, chỉ cần chế tạo nốt đồ dùng trong nhà là có thể chuyển vào sống.

Chuyện của Trần Tư Khả và Kỳ Vân Lan luôn bị Lưu Nhất Nguyệt lắm mồm nhắc đến, khiến cho đám người không có hoạt động giải trí nào, mỗi ngày đều phải lao động vất vả có trò vui để nói. Vừa làm việc trong tay vừa mở miệng nói chuyện liên tục, một đồn mười, mười đồn trăm, chưa được mấy ngày mười dặm tám thôn đã biết hết.

Mọi người đều rất coi thường hai người bọn họ, làm kẻ trộm cũng không thể tùy tiện, phải có đạo đức nghề nghiệp, chẳng hạn như không được duỗi móng vuốt vào đám cỏ cạnh hang. Thế mà bọn họ lại liên kết với người ngoài để hại thanh niên trí thức cùng phòng. Nghe nói người ta chỉ tát bọn họ hai cái, nhưng hai đứa nhát gan này lại không dám đánh trả tại chỗ, chỉ biết kìm nén tức giận trong lòng quay về thuê người cướp sạch đồ của người ta.

Trộm một cái cũng là trộm, trộm hai cái cũng là trộm, bọn họ còn dứt khoát cướp luôn đồ của hai nam thanh niên trí thức, đến cái quần lót to cũng không để lại cho người ta. Rốt cuộc trái tim này đen tối đến mức nào?

Mọi người còn cảm thấy bọn họ ngu, trộm được nhiều tiền như vậy mà không biết chạy trốn, không biết giấu cho đàng hoàng, bị người ta tìm thấy trước mặt mọi người, lại còn vịt chết mạnh miệng không chịu thừa nhận.

Ái chà chà, dân thành phố đều mặt dày và không có não như vậy sao?

Chủ đề này vẫn đang rất nóng, hai đồng chí cảnh sát đội mũ kê-pi đến thôn Hà Đường, từng nhóm trẻ em đi theo bọn họ từ cổng thôn đến cánh đồng.

Có thể đoán được, chủ đề mới sắp xuất hiện...

Bình Luận (0)
Comment