Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1026

Chương 1026 - Chương 1026 -

Chúng nó đi từng bước về phía cái thao nhựa, các bạn nhỏ đều nín thở vì sợ làm những kẻ nhỏ bé này sợ quá rồi chạy mất.

Một con chim sẻ nhỏ nhảy vào trước, mổ một miếng vụn bánh ngọt, mùi bánh ngọt mang theo hương thơm thật sự rất ngon. Nó lại mổ miếng thứ hai...

Một cậu bé nhịn không được chọc Cố Hiểu Huyên, nháy mắt: "Bây giờ mà không giật dây thì còn đợi lúc nào?!"

Cố Hiểu Huyên nhẹ nhàng lắc đầu, nắm sợi bông vững như thái sơn.

Con chim sẻ thứ hai cũng nhảy vào ăn ngấu nghiến.

Báo động nguy hiểm được dỡ bỏ, hơn chục con chim sẻ lao tới chen vào, thấy vụn bánh ngọt gần như đã ăn hết, Cố Hiểu Huyên chỉ dứt khoát nhanh nhẹn mà kéo sợi dây thừng.

Bẹp một tiếng, chiếc thao nhựa đã bắt được cả chục con chim sẻ! Những con chim sẻ xung quanh sợ hãi đến mức vỗ cánh phành phạch bay lên.

Một tay Cố Hiểu Huyên cầm ná, tay kia với vào trong túi móc ra những viên bùn khô tự chế, thậm chí còn không cần ngắm chuẩn, cô bé bắn liên tiếp ba phát, lần nào cũng bắn trúng chim sẻ!

Không nói đến bọn nhỏ, ngay cả người lớn đi ngang qua cũng không khỏi trầm trồ.

Cố Hiểu Huyên tiếc nuối nhìn những con chim sẻ khác đã bay đi, sau đó chạy tới dùng dây trói ba con chim sẻ choáng váng lại, sau đó còn hô lên với những đứa nhỏ còn chưa tỉnh thần lại: "Tới giúp tui! Chim sẻ tinh quái quá, một mình tui bắt thì chúng nó sẽ nhân cơ hội mà chạy trốn."

Bọn trẻ sôi nổi chạy tới giúp đỡ.

Cố Hiểu Huyên trói tất cả chim sẻ lại, đếm đếm số lượng chim sẻ, sau đó đếm đếm bọn con nít, cười nói: "Ai thấy thì có phần, đúng lúc mỗi đứa một con!"

"Tụi tui cũng có sao?" Một đứa trẻ không nhịn được chỉ vào mình hỏi.

"Đương nhiên rồi, các cậu cũng giúp đỡ mà, nếu không có các cậu phối hợp, chim sẻ đã sợ hãi bỏ chạy." Nói xong, cô bé liền nhét cho mỗi người một con.

Một số con chim sẻ vùng vẫy mạnh mẽ, trong khi những con khác vẫn bất động giả vờ chết, điều này khiến lũ trẻ lạ lùng đến mức phải đẩy chúng ra sau.

"Chúng ta chặt mấy nhánh cây nướng chim sẻ ăn đi?" Cố Hiểu Huyên nhìn bốn phía: "Chim sẻ tuy nhỏ nhưng thịt rất thơm và mềm, tui biết nướng, nhưng mà ngon nhất vẫn là thịt chuột đồng, bây giờ trên ruộng không có hoa màu, đều bị tuyết bao phủ, đúng là lúc tốt nhất để bắt chuột đồng. Thịt kia vừa mềm vừa thơm ngon đến nỗi muốn nuốt lưỡi luôn!"

Tình hữu nghị giữa các bạn nhỏ rất dễ hình thành.

Bọn họ đều sống một cuộc sống bình thường, làm sao có thể cưỡng lại sự dụ dỗ của đầu lĩnh thôn làng là Cố Hiểu Huyên, sôi nổi giơ cờ trắng nhỏ đầu hàng, vui vẻ mà kiếm củi sau đó tìm một nơi có gió bắc để nướng chim sẻ, còn bàn bạc khi nào thì đi bắt chuột đồng nhỏ.

"Tiểu Huyên, cậu dùng ná giỏi thật đấy!"

Cố Hiểu Huyên cười cười nói: "Nếu các cậu đã trải qua cảm giác đói đến mức hoa mắt chóng mặt, thì cũng có thể luyện được kỹ năng bách phát bách trúng như tui!"

"Sau này cậu muốn làm gì? Tui thấy cậu tham gia quân ngũ được đấy, chắc chắn cậu có thể vào đội binh đặc chủng!"

"Đúng đúng đúng, thân thể cậu tốt, chắc nịch, đúng là sinh ra để dành cho quân đội, khi cậu làm lính rồi, sau này cậu sẽ có tiền phụ cấp, quần áo đồ dùng sinh hoạt hằng ngày đều được bộ đội phát."

"Đúng đó, nếu cậu có thể thi vào trường quân đội, ra khỏi đó là thành quan rồi! Xuất phát cao, mà còn được đi thẳng vào thăng cấp cũng nhanh hơn."

Bọn nhỏ mồm mép tép nhảy sôi nổi bàn bạc.

Bọn nhỏ đã nghe người lớn nói rất nhiều, bây giờ đều thuật lại hết cho cô bạn nghe.

"Cơm tập thể của bộ đội rất ngon, có đủ loại thịt heo miếng to, cơm trắng, bánh bao trắng, mì sợi..."

Cố Hiểu Huyên sửng sốt, cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn gật đầu: "Đúng vậy, tui phải học tập thật tốt gia nhập quân ngũ để bảo vệ đất nước!"

Bình Luận (0)
Comment