Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1063

Chương 1063 - Chương 1063 -

Mấy chị dâu và thím kia đều chơi rất tốt với hai chị dâu nhà mẹ đẻ của bà.

Có mấy người mở miệng, mọi người cũng không tiện nói trước để mẹ Địch ứng trước, nhất thời âm thanh nói tiện thể ít đi hơn phân nửa.

"Có thể, nhưng bà con phải thông cảm cho hai mẹ con chúng tôi đi lại không dễ dàng, nhặt vài thứ nhẹ nhàng mang theo. Thật ra đồ ở kinh đô rất đắt, không bằng đồ ở thành phố và tỉnh chúng ta."

Các thôn dân nghĩ cũng đúng, đây chính là trung tâm toàn bộ thành của Hạ Hoa, người ở bên trong không giàu thì quý, đương nhiên giá cả cũng cao. Bọn họ chỉ là nông dân dựa vào ông trời kiếm cơm, bình thường cũng không bước ra khỏi cửa thôn nửa bước, có thể dùng thứ gì?

Cùng lắm chỉ là một ít vật kỷ niệm sản xuất ở kinh đô, ví dụ như huy hiệu, báo vẽ vân vân, cũng dễ dàng khoe khoang một phen với bạn bè thân thích. Bọn họ chưa từng đi qua kinh đô, có thể không chịu nổi đồ vật kinh đô sản xuất, nói trắng ra là có thể bị người khác hâm mộ muốn chết.

"Không đúng nha, hai mẹ con Tĩnh Tử đi kinh đô, Địch Đại, Địch Nhị lên nhà họ làm gì, còn bỏ thuốc chết chó?"

"Tôi đã nói nhà Tĩnh Tử sao lại yên tĩnh như vậy, hóa ra con chó bị đầu độc?"

Người nhà họ Địch còn giãy giụa lần cuối nói: "Ngụy Đại, Ngụy Lâm Tĩnh mấy người không cần ngậm máu phun người!

Hai anh em các người mâu thuẫn ầm ĩ lẫn nhau, tại sao chuyện gì cũng đổ hết lên đầu chúng tôi?"

Ngụy Đại cười lạnh một tiếng: "Chuyện em gái tôi đi kinh đô, ngoại trừ nhà chúng tôi và lão trưởng thôn ra, em ấy cũng không nói với ai cả.

Chuyện liên quan đến em gái ruột của tôi, nhà chúng tôi đương nhiên không nói ra bên ngoài.

Nhà họ Địch các người chắc chắn cũng không biết chuyện hai mẹ con bọn họ đi kinh đô, như vậy các người hơn nửa đêm không ngủ trèo tường hạ độc chết chó vì cái gì?

Nếu như không phải tôi cùng em trai phát hiện, hai mẹ con Tĩnh Tử chẳng phải cũng bị các người hạ độc thủ hay sao?!

Hai người cũng đừng phủ nhận, hiện tại trời cũng không mưa, chúng ta đi đến cục cảnh sát một chuyến, để cho các đồng chí điều tra một chút, nhìn xem rốt cuộc có phải do các người gây nên hay không!"

Nhắc tới cục cảnh sát, người nhà họ Địch nhất thời héo rũ, dáng vẻ kia dĩ nhiên là thừa nhận sự việc mình gây nên.

Các thôn dân nổi giận, lão trưởng thôn cũng mang theo mấy ông cụ đức cao vọng trọng sắc mặt nặng nề đi tới.

Hai người nhà náo loạn đánh nhau đều không có việc gì, nhưng việc này rõ ràng đã tăng lên tới trình độ giết người phóng hỏa, nhà họ Địch khinh người quá đáng. Đây chẳng khác gì ném mặt mũi thôn Xã Đông xuống đất, nhưng ma sát quá mạnh mẽ, nếu thật sự xảy ra chuyện, mười dặm tám xã đều ngồi chờ xem chuyện cười của bọn họ.

Hôn nhân của con cái bọn họ sẽ bị ảnh hưởng!

"Lão trưởng thôn, không thể bởi vì Đống Tử là liệt sĩ, liền để đám người nhà họ Địch này muốn làm gì thì làm được. Đây không phải là biết ơn Đống Tử, rõ ràng là bôi đen lên thanh danh anh ấy!"

"Đúng đúng đúng, tôi đi gọi mấy đồng chí trong cục đến, lần này đừng làm chuyện lớn hóa nhỏ, để cho lần sau bọn họ không dám nhớ thương đồ vật của người khác!"

"Không thể nhẹ nhàng tha cho bọn họ." Mọi người có chút loạn, mồm năm miệng mười tức giận nói.

Người nhà họ Địch bị lửa giận của các thôn dân đốt đến mức hận không thể chui vào trong khe đất, ánh mắt nhìn về phía mẹ Địch mang theo âm độc. Bây giờ bọn họ thậm chí còn đang suy nghĩ, hai mẹ con này sao lại mạng lớn như vậy chứ.

Mẹ Địch thương tâm lại nghĩ mà nằm trong lòng hai chị dâu nghe tin chạy tới, thấp giọng gào khóc: "Đống Tử, anh thật sự là một người độc ác!

Anh biết rõ người trong nhà anh đều ích kỷ ngoan độc, vậy mà chỉ lưu lại hai mẹ con chúng tôi chịu đựng.

Bọn họ tiếp nhận vinh quang của anh, nhưng lại hận không thể tra tấn đến chết vợ cùng con trai anh dùng trái tim che chở nha..."

Tiếng khóc của bà ấy không phải là tiếng gào tê tâm liệt phế của phụ nữ nông thôn, mà là động tình, mỗi một giọng điệu chuyển dây kéo đặc biệt có tính nghệ thuật, sức cuốn hút phi phàm, khiến cho rất nhiều phụ nữ ở đây rơi lệ theo lau nước mắt.

Bình Luận (0)
Comment