Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1116

Chương 1116 - Chương 1116 -

"Mà cháu không tôn trọng mọi người chỗ nào ạ? Cháu chỉ ăn ngay nói thật thôi, mà còn chưa có gì là mọi người đã quậy ấm ĩ lên rồi." Địch Quốc Lương khoanh tay trước ngực, không khách sáo mà nói thẳng: "Cháu nghĩ cháu đến đây cũng không có gì đáng giá để người nhà họ Trọng điều động mọi người chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy, cũng không cảm thấy mỗi ngày mọi người nói chuyện mệt như vậy, giống như là lãnh đạo lên sân khấu phát biểu vậy, thế này có nghĩa là gì, nghĩa là mọi người đã biết trước là đang quay chương trình, muốn được lên màn ảnh nên không ngại phiền phức mà phải làm ra như vậy, cứ như thể cháu là một vị khách quý cỡ nào ấy."

Mọi người không ngờ là cậu ta có thể đoán trúng sự thật, đầy đủ sắc mặt khó coi giải trình.

Trọng Mỹ Hân nói trước: "Chúng ta đã ký thỏa thuận bảo mật với đội chương trình, mẹ không thể nào vi phạm hợp đồng để tiết lộ bí mật, cho nên người nhà tôi hoàn toàn không biết chuyện này. Nếu không thì làm sao mà bà nội của con có thể sợ hãi và ngất xỉu đi khi nghe thấy trong nhà đang quay chương trình?"

"Lương Tử, chúng ta thực sự không biết." Mợ hai Trọng theo sát: "Anh rể hiếm khi đến đây, lần nào anh ấy đến chúng ta đều chuẩn bị đầy ấp một bàn đồ ăn ngon. Huống chi trong nhà còn có thêm một vị khách nhỏ đặc biệt như cháu. Người Thượng Hải chúng tôi rất coi trọng thể diện, nên đương nhiên phải đãi cháu một bữa hào phóng rồi."

Ông cụ Trọng không thể ngồi yên được nữa nên đi ra khỏi phòng, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Gia đình chúng ta rất truyền thống, chỉ cần không vội, chúng ta đều nhớ lại một hồi khó khăn ngọt ngào, để tránh cho lớp trẻ quên đi những người lãnh đạo và biết bao chiến sĩ, công nhân đã đổ máu và nước mắt. Nhưng những đứa trẻ trong nhà vẫn còn nhỏ, không thể hiểu được lòng biết ơn của người lớn đối với cuộc sống tốt đẹp bây giờ. Nhưng qua vẻ mặt của họ, cháu cũng có thể biết là chúng ta đã nói mấy lời này nhiều đến mức mà họ nghe thôi cũng có thể đọc thuộc lòng được. Như vậy có nghĩa là gì? Không phải là nhà chúng ta không hề hình thức, mà thực sự đi theo nhịp độ của tổ chức và có ý thức giác ngộ cao. Tất nhiên, đám trẻ còn chưa được định hình nên khó tránh khỏi mắc phải sai lầm."

Địch Quốc Lương gật gật đầu.

Cuối cùng cậu ta cũng hiểu tại sao cuộc sống của em trai mình lại khó khăn như vậy, đơn giản là vì nhà họ Trọng đã làm rất tốt chuyện giữ thể diện. Chẳng trách bốn năm qua tổ dân phố cũng không đến hỏi thăm chuyện của em trai mình.

Ông cụ Trọng nghĩ rằng lời nói của mình đã chặn được Địch Quốc Lương, ho nhẹ một tiếng, lại nói: "Chúng ta một lòng hướng về tổ chức! Mỗi ngày ông đều đọc báo, nghe đài, xem các chương trình tin tức chỉ để theo dõi và theo kịp tinh thần cũng như nhịp độ hoạt động của tổ chức. Ông cũng sẽ truyền tinh thần này đến mọi người trong gia đình mình. Nhưng chuyện của đội chuyên mục là như thế nào? Không có sự đồng ý của gia đình chúng ta, đã tùy tiện ghi hình chương trình lên TV. Cái này gọi là xâm phạm quyền riêng tư và cái quyền chân dung gì đó. Khiến già trẻ nhà mình sợ hãi không thôi, thậm chí cả bạn già của ông cũng suýt chết! Chuyện này cực kỳ nghiêm trọng, các người nhất định phải đưa ra một lời giải thích!"

Đang nói chuyện thì có tiếng gõ cửa vang lên.

Mọi người nhìn nhau, mợ hai Trọng vội vàng đi mở cửa.

"Xin chào các đồng chí, tôi là người phụ trách đội chuyên mục đóng quân ở Thượng Hải, đồng thời cũng là đạo diễn quay phim bạn học Địch Quốc Lương, tôi tên Nhạc Văn Minh." Một thanh niên mỉm cười lịch sự, hơi cúi đầu nói: "Đây là quay phim và trợ lý của chúng tôi."

"Xin chào," Mợ hai Trọng có chút lạ lẫm đáp lại lời chào, nghiêng người đưa họ đi vào.

Nhóm người của đạo diễn tiếp tục mỉm cười chào hỏi những người trong phòng, sau đó đứng bên cạnh Địch Quốc Lương.

Bình Luận (0)
Comment