Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1128

Chương 1128 - Chương 1128 -

"Sao em có thể làm loạn đòi về nhà? Em cũng muốn nổi tiếng khắp mọi nơi như cô giáo Tiểu An." Đan Tử Vi uể oải nói.

An Tri Hạ hiểu ý gật đầu, cô bé có ước mơ trở thành người nổi tiếng.

"Bây giờ em còn nhỏ nên chưa thể làm được nhiều chuyện lắm nhưng chỉ cần em có thể cố gắng hòa nhập vào cuộc sống sinh hoạt của nhà họ Đinh, hơn nữa đem lại niềm vui cho người già, điều này quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.

Ít nhất em có thể đem lại niềm vui cho người nhà và rất nhiều khán giả trước TV. Mọi người sẽ nhớ đến một cô bé xinh đẹp đáng yêu lại ấm áp tên Đan Tử Vi."

"Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?" Đan Tử Vi nhăn mũi: "Vậy được rồi, để em thử xem.

Tuy cô bé nói như vậy nhưng cái đầu nhỏ vẫn cho rằng chỉ có tiền tài mới có thể đo được điểm cống hiến của mình.

Đan Tử Vi mới bảy tuổi, dù chỉ học buổi sáng nhưng cô bé đã sớm vỡ lòng, đăng ký không ít lớp sở thích, cô bé vẫn chỉ là một cô nhóc kiêu ngạo thiên lương, có khát vọng nho nhỏ.

Sau khi ngủ một giấc, rửa mặt rồi ăn tối, cô bé dọn dẹp bát đĩa và bàn ghế giúp bà nội Đinh. Sau đó cô bé lấy sách vở bút thước của mình ra, dựa vào bàn rồi cắn đầu bút suy nghĩ, thỉnh thoảng lại viết gì đó vào sổ.

Mọi người đều rất ngạc nhiên nghiêm túc xem rốt cuộc cô bé viết gì, chỉ tiếc là camera hơi xa nên không nhìn thấy gì.

Mất cả một buổi sáng cuối cùng cũng thấy cô bé thở dài, hài lòng cầm sách vở, mỉm cười ngọt ngào nói với bà nội Đinh đang đóng đế giày: "Bà nội, cháu muốn mở lớp giảng dạy!"

Bà nội Đinh sững sờ: "Cái gì? Cháu muốn mở cái gì?"

Đan Tử Vi vừa dọn dẹp đồ vừa cười nói: "Bà nội, cháu cảm thấy cô giáo Tiểu An nói đúng, quả thật để làm được việc lớn cháu không nhất thiết phải làm chuyện như chị Y Hãn để kiếm tiền.

Tiền cháu kiếm được có thể đi quyên góp, nhưng chỉ quyên góp một lần, có thể giúp được rất ít bạn nhỏ.

Nhưng từ lúc ba tuổi cháu đã học khiêu vũ, ca hát và đánh đàn, đến bây giờ đã học tập hơn bốn năm, cô giáo nói chỉ cần cháu kiên trì là có thể gia nhập đoàn văn nghệ, trở thành đoàn viên ưu tú nhất, nói không chừng còn có thể đại diện quốc gia tham gia cuộc thi nước ngoài.

Rất nhiều bạn bè không có điều kiện gia đình tốt, không có cơ hội học tập, cho nên cháu muốn dạy lại những gì cháu đã học được cho mọi người.

Thật ra, mỗi ngày kiên trì luyện tập kiến thức cơ bản của khiêu vũ thì nó rất đơn giản, chỉ là các bạn không có giáo viên dẫn dắt qua cửa, bỏ lỡ thời kỳ quan trọng nhất khi còn bé, sau này học tập sẽ rất khó khăn."

Bà nội Đinh mỉm cười, liên tục gật đầu: "Vậy là Vi Vi muốn làm cô giáo nhỏ? Vậy cũng tốt!"

"Bà nội, bà giúp cháu nói chuyện với mọi người một chút không?" Lúc này cô bé ngượng ngùng le lưỡi: "Cháu không cần tiền, dù sao đến mùa đông mọi người đều ở nhà, đúng lúc tập hợp các bạn nhỏ lại một nơi để học khiêu vũ và ca hát."

Bà nội Đinh liếc nhìn cô bé, không muốn đả kích tính nhiệt tình của cô bé, suy nghĩ nói: "Vậy được, bà sẽ đi nói với trưởng thôn một chút để ông ấy phát loa thông báo quảng bá cho cháu."

Các bạn nhỏ đến học với cháu thì không cần mang gì cả, chỉ cần cầm chút củi lửa đốt giường lò là được."

Đan Tử Vi ậm ừ, cam đoan nói: "Bà, bà nói với trưởng thôn như vậy, chỉ cần học tốt kiến thức cơ bản của ca hát khiêu vũ là được, ngày ngày kiên trì, sau đó ít nhất cũng phải học hết cấp hai, sau này nhất định có thể sẽ tham gia đoàn nghệ thuật!"

Bà nội Đinh đáp lại, dọn dẹp một chút, phủi bụi trên người rồi thay quần áo dày và đội khăn lên đầu, cần hai quả trứng gà đi ra ngoài.

Đan Tử Vi gọi cha Đinh đến dọn dẹp phòng nhỏ một chút, kê chiếc bàn dài vào sát vào tường, dùng làm kệ để luyện tập.

Bởi vì giường lò cháy nóng hổi nên phòng nhỏ bên cạnh cũng không lạnh.

Bình Luận (0)
Comment