Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1144

Chương 1144 - Chương 1144 -

Ông ta luôn tự hào và kiêu ngạo về thân phận của mình là người cùng một nước R, cũng có những yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, không bao giờ làm chuyện gì bôi nhọ quốc gia của mình.

Hơn nữa, ông ta rất thích sự ngưỡng mộ của người khác dành cho mình nên ông ta luôn tạo dựng hình ảnh được người khác tôn trọng, ví dụ như một thực khách không khuất phục trước những chuyện trần tục!

Những người tập trung tại sân thi đấu hôm nay đều là những mỹ thực gia nổi tiếng của từng quốc gia.

Bọn họ là những nhân sĩ chuyên nghiệp, thậm chí bọn họ còn không biết nhau 100%, cũng chỉ ngẫu nhiên gặp nhau một lần và nghe một hai câu về đối phương từ những người bên ngoài.

Bất kể ở phương diện nào, ông ta cũng phải tuân thủ nguyên tắc của khách quan, nói ra cảm nhận của mình, như vậy mới có thể giữ gìn mặt mũi và phẩm chất của ông ta và quốc gia.

Dù sao chút nữa các thực khách khác cũng sẽ nếm thử.

Tư Lang trầm ngâm một lúc rồi khó khăn mở miệng: "Vịt quay ở kinh đô quả nhiên là danh bất hư truyền, đúng là món ngon hiếm có, không thua kém gan ngỗng tương chút nào."

Mọi người nghe xong thì xôn xao, mấy đầu bếp hoặc ban giám khảo cũng nhau nhao đi lên trước thưởng thức.

Da vịt giòn, thịt vịt mềm và nước chấm bí mật khiến bọn họ nhịn không được mà rùng mình thỏa mãn, mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào bánh quy và thịt vịt còn dư lại, cũng không thèm để ý đến lời bình luận, chỉ lầm bầm: "Một miếng không đủ, tôi còn chưa nếm được vị."

Nói xong bọn họ lại lấy một phần nữa, ăn xong thì tiếp tục!

Lúc này những người khác mới phản ứng lại, tham gia vào hàng lấy thức ăn.

Chưa đầy hai phút ba con vịt quay đã bị nuốt vào ngũ tạng của mọi người trong miếu.

An Tri Thu cầm lấy micro, cười nhẹ nói: "Không biết thịt vịt quay ở kinh đô chúng tôi có hợp khẩu vị của mọi người không?"

Mọi người còn đang nhao nhao đắm chìm trong dư vị của món ngon đều vô thức gật đầu, bọn họ lập tức ý thức được phản ứng của mình, bọn họ đều có chút xấu hổ và tức giận.

Một đầu bếp nhịn không được hỏi: "An tiên sinh, tôi cũng hau xem các tiết mục nấu ăn của anh, đã từng áp dụng phương pháp mà anh dạy, nhưng tại sao lại không có được món ăn ngon như vậy?

Trước kia tôi còn tưởng rằng các khách mời của chương trình cố ý khoa trương, thể hiện sự ngưỡng mộ đối với kỹ năng của anh, xem ra là tôi không hiểu điểm mấu chốt."

An Tri Thu nhướng mi nói: "Hạ Hoa chúng tôi rất chú ý đến ẩm thực, chỉ cần nêm gia vị vừa phải cũng đủ để thuyết phục hầu hết mọi người. Huống chi còn có các yếu tốt như nhiệt, bếp, kỹ thuật thái rau,... Có thể nói đồ ăn của mỗi người làm ra đều có hương vị khác nhau."

"A... Người Hạ Hoa các anh nói chuyện quá bao hàm, số lượng đó không thể nói cụ thể ra sao? Các người đã tổ chức chương trình, không phải để cho đám người chúng tôi học tập sao? Tại sao còn giấu giếm?"

An Tri Thu nghe xong không nhịn được cười: "Không phải là tôi không dạy mọi người, quả thật trình tự nấu ăn của người Hạ Hoa rất đơn giản, gia vị cho nhiều hay ít là tùy vào cảm giác của mọi người, không có một giá trị nào cố định.

Cũng giống như vẽ tranh, giáo viên minh họa ở trên bảng đen, học sinh bên dưới sẽ phác họa theo.

Giáo viên cũng không có ý định giấu giếm, nhưng tác phẩm của học sinh cũng có sự khác nhau.

Nếu nấu cơm là chuyện rất bình thường như vậy thì ai cũng có thể nấu cơm được, còn cần đầu bếp như chúng ta làm gì nữa?"

Ở Hạ Hoa, các bà nội trợ đều biết cách nấu cơm, xem tivi đã có thể nắm bắt được điểm mấu chốt và An Tri Hạ nói đến và nâng cao tay nghề của mình.

Một tay An Tri Hạ cầm bút, một tay chống cằm.

Thông qua cuộc thi đầu bếp quốc tế nửa tháng qua, cô nhận ra mọi người không chỉ có Thành Kiến với Hạ Hoa mà còn không đánh giá cao đồ ăn của Hạ Hoa.

Bình Luận (0)
Comment