An Tri Hạ nhận lấy nhìn, bởi vì Lance đã đi qua tất cả các chi nhánh KFC ở nhiều quốc gia, mà anh ta lại chuyên học về phác hoạ, nên bản thân anh ta cũng xem là người bước một chân vào nghề rồi, dùng bút chì màu vẽ ra dáng vẻ tổng thể của cửa hàng.
Bên ngoài cửa hàng là gạch ngói đơn sắc, trên đó dán tên đầy đủ của công ty KFC đỏ tươi, một bên còn có đầu bếp ngoại quốc già tóc bạc, cao hai mét, mặc quần áo màu đen, đeo mắt kính cười tủm tỉm, trong tay cầm cái thùng giấy KFC cung cấp cho khách hàng đóng gói về.
Bên cạnh bảng hiệu còn treo một tấm biển thức ăn nhanh kiểu M.
Bàn làm việc và quầy thu ngân bên trong bố trí dựa theo kiểu dáng thống nhất, bàn ghế cũng là kiểu đơn giản màu gỗ đào kinh điển được khảm viền đen.
"Cô Phòng, cô thấy thế nào?"
Lance tràn đầy chờ mong nhìn cô: "Tôi sẽ gửi ảnh chụp về tổng công ty, sau đó nhà thiết kế sẽ cung cấp toàn bộ tài liệu kích cỡ chính xác xuống, chắc cũng không có thay đổi quá lớn so với bản vẽ của tôi.
Truyền tin qua lại quá phiền phức, tôi chuẩn bị tìm kiếm thợ thủ công có kinh nghiệm lâu năm ở địa phương để sửa sang trang trí lại.
Chờ đến buổi tối, tôi sẽ thông báo cho tổng bộ chuẩn bị các loại tài liệu khai trương cửa hàng và huấn luyện viên, nhanh chóng đưa tới đây.
Dù sao thì." Anh ta cười hì hì, sờ mũi rồi nói: "Dù sao chúng tôi cũng rất chờ mong tổng công ty có thể tiến vào Hạ Hoa, đặc biệt là mở công ty chi nhánh đầu tiên ở kinh đô, chuyện này có ý nghĩa rất lớn đối với chúng tôi."
An Tri Hạ cười lên tiếng: "Có thể, đúng lúc công ty chúng tôi có mấy đứa nhỏ học trang trí thiết kế ở nước ngoài đã trở về, coi như cho bọn chúng luyện tập một chút.
Mà đội trang trí nội thất dưới trướng tôi có kinh nghiệm vô cùng, ưu tiên cho các cậu dùng đấy."
Lance liên tục gật đầu: "Vậy tôi đây xin cảm ơn cô Phòng trước."
An Tri Hạ đưa bản vẽ cho anh ta: "Tôi còn có một vài ý tưởng trang trí nội thất, đến lúc đó cùng nói với đội ngũ nhận thầu sửa chữa, chờ bọn họ đưa ra bản vẽ trang trí cụ thể, cậu xem lại nhé?"
"Có thể, cô Phòng, tôi, tôi vẫn là câu nói kia, muốn tốc độ, tôi thật sự gấp không chờ nổi."
Sắc mặt Lance hơi hơi phiếm hồng, nói xong rồi bắt đầu quan sát cửa hàng, thỉnh thoảng đi ra ngoài nhìn địa lý vị trí một chút, nhìn xe cộ của mọi người lui tới dày đặc như nước chảy, nụ cười trên mặt còn sâu hơn.
"Thật ra, KFC là tôi tiếp nhận lại từ chỗ ông ngoại, từ một chuỗi cửa hàng của thành phố, phát triển thành thức ăn nhanh có chút danh tiếng trên quốc tế, tôi có cảm giác thành tựu này so với kiếm lời chục tỷ còn nhiều hơn.
Nhìn mọi người, đặc biệt là bọn nhỏ vừa thỏa mãn vừa hạnh phúc ăn thức ăn trong tiệm, lòng tôi như có mật ngọt chảy qua vậy.
Tuy rằng tôi mới hơn ba mươi tuổi, nhưng số tiền mà tôi kiếm được vậy là đủ rồi, còn có cái gì người khác mua được mà tôi lại không mua được chứ?
Tôi cũng không nhiều thêm một cái miệng, thêm hai cánh tay so với người khác, có thể xài được bao nhiêu tiền?
Cho nên là, tôi hy vọng sẽ có nhiều người có thể thưởng thức thức ăn ngon, hưởng thụ cuộc sống hơn!"
An Tri Hạ đồng ý nói: "Tôi nhớ một nhà giáo dục ở nước các anh nói rằng con người có bảy loại nhu cầu, chỉ có nhu cầu thiếu thốn được thỏa mãn thì nhu cầu trưởng thành mới có thể được phát triển một cách tốt nhất.
Anh Lance đã đạt đến mức độ tự thực hiện cao nhất."
Lance cười ha ha: "Đúng đúng đúng, bây giờ tôi phát triển theo phương diện tinh thần.
Hy vọng về sau chúng ta có nhiều cơ hội hợp tác hơn, để KFC ở nước Hạ Hoa trở thành một nơi quan trọng để nâng cao cảm giác hạnh phúc cho mọi người!"
Tiếp theo An Tri Thu đưa Lance đến tham quan cơ sở chăn nuôi Lục Nguyên do Lý Hán Khiêm mở, thuận tiện nói về vấn đề cung cấp nguyên liệu nấu ăn cho cửa hàng sau này.