Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1219

Chương 1219 - Chương 1219 -

An Tri Hạ thì quay về công ty, triệu tập nhóm thanh niên đầu tiên về nước từ căn cứ điện ảnh tới.

Tổng cộng có năm người, trong đó có một người là con gái.

Mọi người hơi kích động đi vào văn phòng, gập lưng chín mươi độ với An Tri Hạ, đôi mắt sáng ngời lên tiếng: "Chào cô giáo Tiểu An!"

Bọn họ không chịu nổi muốn về nước đền đáp, không đợi lấy giấy chứng nhận đã trở về thực tập.

Có điều, bọn họ chỉ từng gặp An Tri Hạ một lần đã bị sắp xếp đi tới căn cứ điện ảnh mài giũa.

Thiết kế của căn cứ điện ảnh là mời mấy chục nhà thiết kế sân vườn nổi tiếng nhất cả nước, cùng một số thợ thủ công nước ngoài. Để mỗi một cảnh tượng trong căn cứ điện ảnh mai này đều cực kỳ chân thật, ba bước cho một cảnh, năm bước cho một mùa, mười bước cho một quốc gia, hội tụ cổ điển lẫn hiện đại trong và ngoài nước, được người ta nói đùa là bóng rổ nhỏ.

Năm du học sinh chuẩn bị một bụng mực nước, nhưng tới nơi này rời thì mới phát hiện trong bụng bất quá cũng chỉ là miếng bọt biển dính mực, khi gặp thực tế thì bị ép cho bẹp dí, hoàn toàn trống rỗng!

Tam quan và nhận thức của bọn họ bị đánh nát rồi xây dựng lại, trải qua hai tháng rèn luyện mới lấy lại được một chút tự tin.

Hôm nay bị triệu tập, bọn họ như binh lính muốn lên chiến trường, lòng tràn đầy chí khí cọ xát quyền chưởng đây!

An Tri Hạ cười mời họ ngồi xuống: "Muốn uống gì nào? Sữa bò, đồ uống, trà hay là cà phê?"

"Trà ạ!" Năm người đồng thanh đáp, sau đó họ liếc nhau cười rộ lên.

"Cô giáo Tiểu An, chúng em biết ý định trước đó của cô. Nếu chúng em vừa trở về đã chính thức đi làm, khẳng định sẽ cảm giác ưu việt mười phần, tự cho là tài trí hơn người, không nghe ý kiến của các tiền bối. Hơn nữa." Cậu thiếu niên ngay thẳng gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: "Chúng em còn hơi sính ngoại, luôn dùng cà phê, sandwich, salad và một ít đồ vật bên ngoài để chứng tỏ bản thân không giống những người khác.

Thật ra, bọn em càng để ý mấy cái này càng thể hiện sự thiếu tự tin của mình. Cũng là kiểu thiếu tự tin đối với quốc gia và nhân dân. Đất nước em có hơn năm nghìn năm lịch sử, chẳng sợ sự phát triển kinh tế và khoa học kỹ thuật lạc hậu hơn các quốc gia khác, nhưng thời gian mấy ngàn năm không phải sống uổng, nhân dân chúng em sáng tạo ra rất nhiều tài phú về văn hóa.

Mà những nội tình này về sau sẽ biến thành nhiên liệu, làm đoàn tàu của đất nước em này đuổi kịp và vượt qua tất cả các đất nước khác nhanh chóng!

"Đúng rồi, cô giáo Tiểu An, em cảm thấy trà của chúng ta uống ngon hơn cà phê nhiều.

Hơn nữa trà và sữa kết hợp, so với cà phê thêm sữa còn khiến người ta say mê hơn." Cô gái nhỏ cười chia sẻ.

Mấy cái nam sinh khác cũng không phải người quá thích nói chuyện.

Bọn họ không ngừng gật đầu: "Cô giáo Tiểu An, bây giờ cô cứ yên tâm, chúng em đã biết điểm yếu của mình rồi. Tuy rằng chúng em cắn răng dùng không đến hai năm, học chương trình học của nước ngoài năm năm, cũng đọc gần như hết sách trong thư viện rồi, nhưng chúng em lại không giống những sinh viên bình thường, đến công trường để thêm kinh nghiệm thực tiễn, kết hợp lý thuyết và thực tiễn một cách hoàn hảo, cho nên vẫn thuộc giai đoạn lý thuyết suông."

"Chúng em quyết định trở về tiếp tục học tập thêm hai năm, nắm chắc kiến thức và thao tác thực tế, tốt nhất là xem nhiều dự án hơn!"

An Tri Hạ nhướng mày cười: "Đúng vậy, các em nghĩ kỹ là tốt rồi. Học tập giống như xây lầu vậy, nền móng xây tốt thì lầu mới có thể xây vững chắc mà cao ngất được. Bỏ công mài dao chẻ củi nhanh hơn mà, làm chuyện gì cũng không được nóng lòng mong thành công, cũng không thể chỉ vì cái trước mắt được, bước từng bước thật vững chắc vào thì mới có thể làm nên chuyện lớn!"

Mấy người bọn họ trịnh trọng gật đầu.

"Cô giáo Tiểu An nói rất đúng, aiz, vẫn là cô có cách. Nếu như hai tháng trước chúng em mới vừa về nước, cô nói những lời này, mặt ngoài bọn em nghiêm túc nghe nhưng trong lòng nhất định sẽ không cho là đúng. Muốn lấy ra bản lĩnh thật sự làm cô nhìn thấy sự nỗ lực của bọn em."

Bình Luận (0)
Comment