Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 126

Chương 126 - Chương 126 -

Điều kiện của công xã có hạn, tạm thời không thể phân văn phòng khác cho An Tri Hạ. Cô chỉ có thể tiếp tục ở lại bộ phận phát triển nông nghiệp phụ, bảng số phòng cũng được sửa lại.

Cô nhận được một bộ bàn, ghế và đồ dùng văn phòng mới toanh từ bộ phận hậu cần, hiện tại còn đang viết một bản kế hoạch tham khảo từ bách khoa toàn thư trong siêu thị.

Ba người khác trong văn phòng cũng nhìn chằm chằm, muốn nói chuyện nhưng lại sợ quấy rầy cô.

Cô vừa đặt bút xuống, chị Lý đã mỉm cười bưng trà đến.

An Tri Hạ nhấp một ngụm, đây là trà hoa cúc do chính cô hái và sấy khô, thả thêm đường phèn, có vị ngọt ngào sảng khoái. Cô không chút do dự, trực tiếp nói: "Xã trưởng cho tôi lãnh đạo một nhóm thành lập nhà máy nông nghiệp phụ, không biết các vị tiền bối muốn ở lại đây dưỡng già, hay là bắt tay làm việc với tôi?"

Ánh mắt của ba người lập tức lóe sáng, nhưng lại rất do dự. Ai cũng muốn làm những công việc thiết thực, đây là lúc để lấy công lao cho mình, nhưng nghĩ đến người đồng chí lúc trước đã cố gắng mọi cách đều vô ích, sau đó lại nhìn cô gái trẻ cực kỳ xinh đẹp trước mặt. Bọn họ muốn tin tưởng, nhưng tất cả sự tỉnh táo lại nói rằng đó sẽ là một trò cười khác.

"Tôi sẽ không thuyết phục mọi người, nhưng có mấy lời tôi sẽ chỉ nói một lần. Tất cả những người tiên phong đều phải chịu rủi ro lớn và áp lực từ sự nghi ngờ của mọi người, con đường thành công cũng rất long đong gập ghềnh, cũng có thể thất bại. Nhưng ngược lại, nếu con đường này suôn sẻ, thì thành tích nhất định có thể sánh ngang với nỗ lực."

"Cơ hội không nhiều nên hãy lắng nghe trái tim mình trước khi quyết định. Lần này tôi không muốn thuyết phục mọi người, sau này có thể sẽ bị mọi người oán trách, hoặc là mọi người bỏ cuộc giữa chừng, để tôi tìm người khác thay thế."

"Tôi cho hy vọng, còn lại lựa chọn, cố gắng và kiên trì chính là việc của mọi người."

Ba người bọn họ đều chấn động cả thể xác lẫn tinh thần, máu nóng sôi trào không kiểm soát được, còn cần lý trí gì nữa? Ai mà muốn sống một cuộc sống tầm thường vô vị thế này? Không phải nên mạo hiểm một chút sao? Ngoài việc bọn họ được sắp xếp là cán bộ chính thức của công xã ra, thì chỉ tiêu tốn thời gian và sức lực, hoàn toàn là một công việc vô bổ.

"Đồng chí Tiểu An." Chủ nhiệm Chương vô thức thêm từ "đồng chí" khi gọi tên: "Từ giờ trở đi, cô sẽ là chủ nhiệm của chúng tôi. Chúng tôi không tin tuổi tác và ngoại hình của cô, nhưng chúng tôi tin tưởng trình độ học vấn của cô và ánh mắt của xã trưởng! Cô yên tâm, chúng tôi đều là người trưởng thành, là tiền bối lâu năm, sẽ chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình, tuyệt đối sẽ không oán trách cô."

Hai người kia cũng lần lượt bày tỏ ý kiến của mình, dù sao thì bộ phận phát triển nông nghiệp phụ vẫn luôn là một trò đùa, bọn họ không ngại phấn đấu lần nữa vì tương lai của mình, biết đâu lại thành sự thật thì sao?

An Tri Hạ cười gật đầu: "Mọi người đừng vội quyết định, đến ngày mai hãy cho tôi câu trả lời chắc chắn."

Đang nói chuyện thì cán sự Vương tươi cười đi vào, giọng nói thân thiết chào hỏi mấy người, sau đó đặt túi hồ sơ lên bàn của An Tri Hạ: "Đồng chí Tiểu An, cô còn bận không? Tất cả hồ sơ nhân sự của công xã chúng ta đều ở đây. Nhưng nếu chỉ đọc thông tin thì sẽ không hình dung ra được, hay là chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện cùng nhau đi?"

An Tri Hạ cau mày xua tay, áy náy nói: "Thật xin lỗi, cán sự Vương, dạ dày tôi nhỏ, sợ không thể ăn cùng anh. Tôi không cần hiểu sâu về các đồng chí trong công xã, chỉ cần biết đại khái là được, hơn nữa cũng có anh Trương, chị Lý và chủ nhiệm Chương giúp đỡ tôi rồi."

Sắc mặt của cán sự Vương không được tốt cho lắm, méo môi cười: "Vậy để hôm khác tôi lại..."

"À, cán sự Vương, ngày nào tôi cũng rất bận rộn, không rảnh rỗi để ăn cơm tán gẫu. Nếu anh rảnh thì hôm khác tôi giao thêm chút nhiệm vụ cho anh."

Bình Luận (0)
Comment