Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 139

Chương 139 - Chương 139 -

Động tác của An Tri Hạ quá nhanh, vừa không có dấu hiệu của vô cùng dứt khoát.

Cho dù Thôi Thiên Hạo có là nam chính, trên đầu có hào quang, cũng không tránh được cái chén bay vào đầu này.

Nước trà đổ khắp người, bây giờ lại là trời tháng ba hơi lạnh, theo lý thuyết lúc này Thôi Thiên Hạo phải cảm thấy ấm áp, nhưng nước chảy xuống mặt xuống cổ, cảm giác được hơi nóng bén nhọn đau đớn kia, hai mắt Thôi Thiên Hạo cũng nóng theo, nước mũi chảy ra không kiểm soát.

Thật là một thư sinh ăn mặc vô cùng nho nhã, lại há mồm trợn mắt trong ủy ban thôn, nhìn chẳng ra thể thống gì cả.

Bọn họ chỉ cảm thấy, con trai thứ hai của bí thư chi bộ thôn có năng lực nhưng lại thiếu nam tính. Bị một chén trà lạnh tạt vào mặt thôi mà cũng tỏ ra đau phát khóc?

Thôi Thiên Hạo nheo mắt lao đến bồn rửa mặt ở cửa, dội nước lạnh lên mặt và mắt.

Bí thư chi bộ Thôi thấy đứa con trai cao lớn có năng lực nhà mình cũng chật vật như vậy, cơ thể mập mạp lập tức muốn co lại thành quả bóng, nhưng có rất nhiều người đang nhìn. Ông ta cố gắng làm ra vẻ rất tức giận: "Cô gái nhỏ này, sao không nói một lời đã hất nước trà vào mặt người ta như thế? Đây là nước sôi đấy! Thôi Hạo nhà tôi còn chưa có đối tượng đâu, lỡ như xấu đi thì phải làm sao?"

Vừa rồi An Tri Hạ ở trong tình thế bắt buộc, bị nam chính soi mói đến mức buồn nôn mới phải cho một ít thuốc xịt chống sói vào trà, lượng rất nhẹ, xem ra tác dụng vẫn khiến người ta vui vẻ.

"A, thật xin lỗi, ánh mắt của người đàn ông này cứ dán lên cơ thể tôi, thế là nước trà trong tay tôi cũng không nhịn được mà dán lên người anh ta một ít."

Các thành viên ủy ban thôn đều vô thức nhận ra trọng điểm trong lời nói, bọn họ nhìn khuôn mặt xinh đẹp của đồng chí Tiểu An, không cần nghi ngờ gì mà tin luôn. Một người đàn ông, nhất là một thanh niên nhiệt huyết chưa có đối tượng, chắc chắn không thể cưỡng lại kiểu phụ nữ rực rỡ như vậy đúng không?

Dám dùng ánh mắt xấu xa nhìn người ta, lại còn là thanh niên trí thức Tiểu An có chút tính khí khỉ gió, một chén nước trà chào hỏi đã là rất khách khí rồi.

Dội chút nước lạnh, Thôi Thiên Hạo cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, anh ta lau mặt sạch sẽ, quay người lại nhìn An Tri Hạ bằng đôi mắt sưng đỏ tràn ngập vẻ hung ác nham hiểm.

"Thiên Hạo, con xem hợp đồng trước đi." Đã từng trải qua sức chiến đấu của An Tri Hạ, Thôi Thành Quân sợ con trai chịu thêm tổn thất, lập tức nhét hợp đồng vào trong tay anh ta: "Đồng chí Tiểu An thay mặt công xã đến chỗ chúng ta ký hợp đồng, mọi người đang chờ ý kiến của con."

Thôi Thiên Hạo dạ một tiếng, cúi đầu nghiêm túc nhìn hợp đồng đọc từng chữ một.

Văn phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng anh ta lật xem hợp đồng, trong lòng mọi người đều kích động, cũng không biết nên trông đợi Thôi Thiên Hạo nói gì.

Thấy anh ta đọc hết, An Tri Hạ nhàn nhạt mở miệng hỏi: "Không biết đồng chí 'Thuý Nhi'* có phản đối gì không?"

*Chỉ tính cách như phụ nữ

Thôi Thiên Hạo khẽ cau mày, tại sao anh ta lại cảm thấy, hai chữ này trong miệng cô có chút chói tai nhỉ? Cảm xúc của anh ta đã bình tĩnh trở lại: "Đồng chí Tiểu An, núi rừng thôn chúng ta được trưng dụng mở trang trại chăn nuôi gà là tốt, có thể đồng thời tạo thu nhập cho thôn và công xã, nhưng các người chỉ là một cái công xã, chẳng làm được gì cũng đòi đến bảy phần lợi nhuận, có phải hơi quá đáng không?"

"Cho dù công xã có cao hơn chúng tôi một bậc cũng không thể ngang nhiên bắt chúng tôi ký loại hợp đồng bất bình đẳng như vậy. Công xã vì nhân dân, chứ không thể bóc lột nhân dân!"

"Thuý Nhi, tôi thấy anh mới quá đáng đấy, dám chụp mũ mù cho công xã? Cái gì gọi là bóc lột nhân dân? Vùng núi vốn là tài nguyên công cộng, ý định ban đầu của công xã là chia cho từng đại đội, tạo sự thuận tiện và lợi ích cho người dân."

Bình Luận (0)
Comment