Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 152

Chương 152 - Chương 152 -

"Nhà máy chúng tôi có chế độ đãi ngộ tốt, mỗi ngày đều có món thịt cố định, tay nghề của đầu bếp cũng tốt, tốt hơn nhiều so với tiệm cơm quốc doanh. Nếu như các người đến nhà máy chúng tôi tuần diễn, biết đâu lại có cơ hội nếm thử, chắc chắn cô sẽ chảy nước miếng không muốn rời đi."

Ba người chủ nhiệm Chương không nhịn được có chút đồng tình nhìn về phía cán sự Trương.

An Tri Hạ chỉ vào mình, cười híp mắt nói: "Tôi, xưởng trưởng An, kia là chủ nhiệm Chương của chúng tôi."

"Cô, cô là xưởng trưởng An?" Cán sự Trương suýt chút nữa cắn lưỡi, lập tức cười lạnh một tiếng: "Cô gái nhỏ, tôi ăn muối còn nhiều hơn cô ăn cơm, nhưng chưa bao giờ gặp qua một con nhóc tóc vàng làm xưởng trưởng. Chẳng lẽ công xã Ngũ Kỳ mấy người hết nhân sự rồi sao? Hay là sau lưng cô có lãnh đạo lớn nào chống đỡ?"

"Cán sự Trương buổi sáng chưa đánh răng mà đã đến đây rồi đúng không? Nhà máy giày da Phú Hoa không có nhân sự sao, sao lại cử một người thiếu hiểu biết đến nói chuyện như vậy? Chẳng lẽ là vì thấy công xã chúng tôi ở đơn vị nông thôn, cho nên mới không coi trọng, ôm thái độ kiếm chuyện?" Cô ôm ngực cười nhạo nói.

Cho dù người trong thành phố có loại tâm lý này, cũng không dám để lộ ra ngoài, dù sao bên ngoài càng nghèo càng vinh quang, giai cấp chủ nghĩa còn là đả kích nhất.

Cán sự Trương tức giận trừng mắt, sao cái quái gì con nhỏ này cũng dám nói vậy?

"Coi như cô là xưởng trưởng An đi, xin hỏi xưởng trưởng, khi nào các người mới cử người đi biểu diễn? Nhà máy chúng tôi là sản nghiệp trụ cột của thị trấn, các người nhất định phải bảo đảm (đủ chất lượng và số lượng) hoàn thành, đừng làm mất thể diện công xã, làm tổn hại quan hệ hữu nghị giữa công xã và nhà máy giày da."

An Tri Hạ cũng không thèm để ý tới sự khinh thường trong lời nói của cô ta, chỉ lật xem thông tin trong tay: "Tuần diễn của chúng tôi quá nóng, lịch trình dày đặc, không dễ dàng thu xếp thời gian. Hơn nữa, thấy cán sự Trương đến tay không, chỉ mang theo cái miệng hôi, chắc chị không biết tuần diễn của công xã chúng tôi cũng là sản nghiệp trụ cột phải không? Các chị làm giàu đời sống vật chất của mọi người, còn chúng tôi làm giàu đời sống tinh thần của mọi người."

"Cái gì? Chỉ một buổi biểu diễn vớ vẩn như vậy mà các người cũng đòi thù sao sao?" Cán sự Trương mồm nhanh hơn não, nói ra không có chút xấu hổ. Cô ta nghĩ lại, trước đó mình đã hứa với đồng nghiệp và chủ nhiệm chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ đâu thể tay không trở về được?

Cô ta sốt ruột hỏi: "Các người muốn thù lao như thế nào? Tôi nói cho các người biết, đều là đơn vị hữu nghị với nhau, các người không được quá đáng. Chúng tôi cũng không quá cần các người, trong thị trấn có rất nhiều đoàn đội biểu diễn, thiếu gì chỗ chuyên nghiệp hơn các người?"

An Tri Hạ lấy từ trong ngăn kéo ra một cái bàn tính nhỏ màu trắng ngọc bích, ngón tay nhợt nhạt lướt qua rất nhanh, miệng cũng rành rọt tính toán: "Mặc dù buổi tuần diễn chỉ có nửa tiếng, nhưng 'trên đài mười phút dưới đài mười năm', những nỗ lực của hơn tám mươi diễn viên và công nhân của chúng tôi rất đáng được ghi nhận. Hơn nữa tôi cam đoan, chương trình của chúng tôi là đặc biệt duy nhất, những nỗ lực, sáng tạo đổi mới này được phân bổ đồng đều trong mỗi buổi biểu diễn, giá trị cũng phải bắt đầu từ hai trăm đồng."

"Chúng tôi phải đến nhà máy của các người biểu diễn, phí biểu diễn là tám mươi đồng, chi phí ăn uống và di chuyển cũng là tám mươi đồng. Giá này không cao, chia đều cho mỗi diễn viên còn không đủ hai đồng, nhà máy chúng tôi không được xu nào."

"Trang phục, đạo cụ có giá năm mươi đồng, hiệu ứng ánh sáng và âm thanh có giá năm mươi đồng, phí tuyên truyền một trăm đồng. Tổng cộng là năm trăm sáu mươi đồng tiền, thấy quý nhà máy cũng là một trong những thành viên xây dựng phát triển thị trấn Từ Hà, tôi sẽ chủ trương giảm giá 20% cho các người, cho chúng tôi bốn trăm bốn mươi đồng tiền."

"Nếu quý nhà máy muốn diễn viên của chúng tôi xuất hiện đúng giờ tại đại hội tổng kết, thì trước hết phải đặt cọc 50% tiền thế chấp, vậy nên, cán sự Trương có mang theo hai trăm đồng đặt cọc không? Nếu không thì chị hãy quay về thảo luận với lãnh đạo trước đi."

"Chúng tôi còn rất nhiều thông cáo trong tay, không có thời gian trò chuyện vớ vẩn với chị."

Bình Luận (0)
Comment