Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 166

Chương 166 - Chương 166 -

"Các người tính toán kế hoạch hay đấy." Cô cười lạnh, nhanh chóng nói: "Nếu tôi đoán không lầm, phạm vi hoạt động của thằng ngu này trùng với nơi cậu nhặt phân, vì tránh bị quấy rối, cậu đã bán tôi đi. Để đảm bảo kế hoạch không thất bại, các cậu lại kéo nhà họ Thôi có thù với tôi nhập bọn, mượn xe đạp của anh ra in vết bánh xe lên đùi thằng ngu này để giả vờ bị tôi đâm!"

Đầu óc của người này thật thông minh, vậy mà lại đoán được sự thật!

Bốn người lập tức sững sờ, sau đó lại nghi ngờ có kẻ phản bội trong nhóm của mình. Nếu không thì sao An Tri Hạ có thể suy đoán chính xác đến thế.

"Cô ngậm máu phun người, ai mà có tâm tư giống hệt than tổ ong như cô, cô không tính toán người khác thì thôi, sao người khác có thể tự trói mình để tính toán cô chứ!"Trần Tư Khả không nhịn được nữa, giận dữ hét lên.

"Cô với tôi luôn đối nghịch nhau, đây là chuyện ai cũng biết, vậy thanh niên trí thức Trần, cô có thể giải thích tại sao vừa rồi cô lại liếm mặt nói giúp tôi không? Còn có giọng điệu nói chuyện của thanh niên trí thức Kỳ nữa?" An Tri Hạ ôm ngực, cười nhạo hỏi.

"Cái gì mà 'Thanh niên trí thức Tiểu An đạp xe hơi mạnh, nhưng cô ấy biết đo lường, chắc chắn đã kịp bóp phanh, cùng lắm là làm anh xước da một tí thôi'. Nhìn như nói thay tôi, nhưng lại gián tiếp nói tôi đâm người." Cô học được biểu cảm và giọng điệu giống hệt Trần Tư Khả, không thiếu một chứ, khiến người nghe lần thứ hai đều nổi da gà.

Trần Tư Khả đã ở thôn Hà Đường được vài năm, mặc dù cô ta không thân thiết với thôn dân, nhưng với tư cách là nhân viên quản lý nhà kho, mọi người cũng hiểu rõ tính khí và cách ăn nói của cô ta. Rõ ràng đây không phải lời mà Trần Tư Khả có thể nói!

"Tôi... tôi ở cùng thanh niên trí thức Kỳ lâu rồi, nên học nhã nhặn một chút thì sao?" Cái miệng của Trần Tư Khả đúng là ngu dốt, thế mà cũng nói ra được những lời này.

"Nếu cô thật sự biết nhã nhặn dát vàng lên mặt thì chắc là bớt bại hoại rồi nhỉ?"

Nói chuyện không phải sở trường của bọn họ, Thôi Thiên Hào liếc mắt nhìn qua, trong mắt Hùng Toàn Tử lộ ra ánh sáng xanh mờ, liếm láp miệng, biến sắc kêu to: "Ai ui, chân tôi thật sự không thể động đậy nữa rồi, nữ đồng chí, tôi là một người đàn ông khô khan, không hiểu mấy chuyện vớ vẩn của các cô, nhưng nhiều người nhìn thấy cô đâm tôi ngã như vậy, dù thế nào cô cũng phải đưa tôi đi bệnh viện!"

"Tôi đi chụp X quang, yên tâm, nếu như không sao thì chúng ta sẽ làm bạn, nếu như tôi bị gãy chân, cô phải chịu tiền thuốc men, còn phải cho tôi ba ngàn đồng tổn thất tinh thần và phí mất lương, sau đó hầu hạ tôi ba tháng, như vậy tôi sẽ nhẹ nhàng bỏ qua việc này."

Hùng Toàn Tử thật sự dám mở miệng đòi ba ngàn đồng, mọi người không khỏi đồng tình với An Tri Hạ. Xem ra người này biết nhà họ An có tiền nên cố tình lừa bịp. Vì ba ngàn đồng mà anh ta sẵn sàng đánh gãy chân mình trước rồi mới vu oan giá họa!

Rõ ràng, Hùng Toàn Tử không chỉ đòi tiền mà còn muốn người.

Bình Luận (0)
Comment