Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 218

Chương 218 - Chương 218 -

Trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn cũng nhắc nhở nhiều người dân chú ý chuyện đồng ruộng hơn, tuyệt đối đừng để người ghen tị giở trò xấu, ban đêm cũng phải có dân binh đi lại tuần tra, dù sao trong ruộng nước toàn là vật sống, không để ý là mất hết mấy chục ngàn đồng.

Nam nữ chính rất lươn, huống chi còn vừa ra khỏi cục cảnh sát, chịu tổn thất lớn như vậy, bọn họ sẽ chỉ hành động cẩn thận hơn thôi. Cho dù có ra tay, cũng không đích thân làm, mà sẽ khiêu khích lợi dụng người khác.

Thật ra ở nông thôn đâu đâu cũng có mùi phân chuồng, trong sân nhà họ An trồng rất nhiều rau quả, thỉnh thoảng cũng sẽ bón một ít phân bón. Hầu hết mùi hoa dành dành nồng nặc trong không khí đều đã bay theo cơn gió buổi sáng, xung quanh vẫn bị một mùi hôi thối nhàn nhạt bao trùm.

An Tri Hạ đến văn phòng, vẫn không có việc gì làm, liền nghĩ ra vài câu chuyện phù hợp với hiện tại lên sân khấu, chẳng bao lâu sau, tiếng chuông lanh lảnh của người đưa thư đã vang vọng cả công xã.

"Xưởng trưởng Tiểu An, nhà các cô có thư!" Người đưa thư trẻ tuổi dắt cuống họng hét lớn.

An Tri Hạ đặt bút xuống, trong lòng có chút suy đoán, kích động vội vàng đi xuống, mỉm cười nhét mấy viên kẹo sữa thỏ trắng lớn vào túi người đưa thư, cầm lấy lá thư xem qua.

Được gửi từ kinh đô tới, người gửi là Tiết Quốc Phi, người nhận là anh trai, ước chừng độ dày thì bên trong có khoảng vài trang giấy viết thư.

Dù sao cũng không có việc gì làm ở công xã, nên cô trực tiếp xách túi đi đến lò gạch.

"Sao hôm nay đến sớm thế?" An Tri Thu mua xong nguyên liệu nấu ăn liền đến đây giúp đỡ. Anh ấy cảm thấy nung gạch và nấu cơm có tác dụng như nhau, nói không chừng có thể cải thiện kỹ năng nấu nướng của mình. Đúng là tiết tấu lửa cháy nhập ma.

"Anh, có thư của anh." Đưa trà lạnh thảo mộc hoa cúc đường phèn mình pha tới, cô phe phẩy lá thư trong tay.

Hai mắt An Tri Thu sáng lên, dùng sức lau tay lên người, ừng ực uống trà, không kịp cảm nhận mùi vị gì, nhận lấy thư ngồi cạnh cô đọc xem.

"Là thư anh Hổ Tử của em viết!"

Biệt danh của Tiết Quốc Phi là Hổ Tử, là người có quan hệ tốt nhất với An Tri Thu, là bạn bè thân thiết lớn lên cùng nhau. Quan hệ của mẹ Tiết Quốc Phi với mẹ An rất tốt, sau khi mẹ An qua đời, bà ấy cũng đã giúp đỡ hai đứa trẻ rất nhiều.

An Tri Thu vui vẻ xé phong thư ra, nhỏ giọng đọc.

Đầu tiên Tiết Quốc Phi chào hỏi hai người, sau đó kể ngắn gọn những chuyện đã xảy ra sau khi bọn họ rời khỏi kinh đô.

Sau khi hai người rời đi, rất nhanh Khang Tiểu Hoa đã phát hiện mất hết tiền phiếu trong nhà, vừa kinh vừa sợ, trực tiếp ngã bệnh, nói với mọi người là nhớ hai đứa con, không yên lòng để bọn họ xuống nông thôn, được cả đống người khen ngợi.

Qua năm mới, nhà mẹ đẻ bà ta báo tin bà cụ bị gãy chân, con dâu không hầu hạ, đang đợi con gái về. Khang Hiểu Hoa liền xin nghỉ phép thu dọn hành lý, ngay cả con cũng không mang theo trở về nhà ngoại, khi trở về đã qua ngày thứ mười lăm.

Không ngờ bà ta cũng bị gãy chân, chỉ có thể nằm ở nhà dưỡng thương, nhưng đầu xuân trong nhà máy có nhiều công việc, không thể giữ lại vị trí cho nà ta. Thế là Khang Hiểu Hoa tìm người thay mình đi làm.

Không hiểu sao chị dâu nhà mẹ đẻ lại biết chuyện, chạy đến làm việc thay bà ta. Đúng là đồ ngu, bị cướp mất rồi còn có thể đòi lại sao?

Với sự khôn ngoan và trình độ ích kỷ bảo vệ thức ăn của Khang Hiểu Hoa, chắc chắn sẽ không chịu, nhưng chị dâu nhà ngoại lại bắt thóp bí mật của bà ta, rất dễ dàng thay thế công việc, còn dắt theo một nhà cả đống người chen vào sống trong nhà họ An, gần như không có chỗ đặt chân, hơn nữa ngày nào bọn nhỏ cũng ồn ào đến độ có thể hất tung nóc nhà, khiến hàng xóm xung quanh đủ xem kịch phát nghiện.

Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là Khang Hiểu Hoa, mẹ của cặp song sinh bảy tuổi, tự nhiên lại có bầu khi đang nằm trên giường dưỡng thương!

Bình Luận (0)
Comment