Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 246

Chương 246 - Chương 246 -

Cô đẩy nhẹ anh: "Tôi còn trẻ, tạm thời không muốn nghĩ đến những chuyện trọng đại trong đời. Đồng chí Mao nói yêu đương không lấy kết hôn làm mục đích là trò đùa, tôi là công dân tốt tuân thủ pháp luật. Anh Viên, anh, anh xứng đáng với người tốt hơn."

"Đừng lãng phí thời gian với tôi nữa, nếu, nếu trước đây tôi có nói gì làm anh hiểu lầm, thì tôi xin lỗi."

Phòng Viên khẽ cười, cô có thể nghe thấy vị vụn vỡ trong tiếng cười kia: "Được, vậy hẹn gặp lại ở kinh đô."

An Tri Hạ có chút nghi hoặc, hẹn gặp lại ở kinh đô là ý gì? Cô cũng đâu phải rời đi ngay.

An Tri Hạ đang suy nghĩ, Phòng Viên đã một tay ôm lấy vòng eo thon của cô, một tay che miệng cô, bế cô nhảy mấy cái xuống sườn dốc, đi vào trong ruộng.

Bọn họ chỉ cần đi đường vòng là có thể chạy lên xem chuyện vui rồi.

Phòng Viên buông cô ra: "Nhớ kỹ lời em nói, được rồi, em lên trước đi, tôi ở đây một chút cho tỉnh rượu."

An Tri Hạ lặng lẽ liếc nhìn anh, đại lão vẫn lạnh lùng vô cảm, không có bất kỳ cảm giác mất mát nào sau khi bị từ chối. Ngược lại, cô lề mề có chút không nỡ, mình âm thầm xây rào tâm lý, tình yêu giống như đồ ăn nhanh không thể chạm tới, vừa béo vừa nhiều dầu gây nổi mụn!

Cô đã chứng kiến rất nhiều cặp đôi quốc dân cuối cùng đều đường ai nấy đi, thật sự không thể lấy lại chút niềm tin nào vào tình yêu. Huống chi là một nhân vật cấp bậc đại lão ở trong truyện...

An Tri Hạ hít sâu một hơi, quay người đi lên, mới đi được hai bước, đã trông thấy anh trai núp trong bóng tối vẫy tay với mình.

"Anh?"

"Hạ Hạ, em không sao chứ?" An Tri Thu đến gần, kéo An Tri Hạ nhìn trên dưới trái phải một lần, mới thở phào nhẹ nhõm.

"Hai người sao vậy?" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của An Tri Hạ không có chút ý cười, hàm răng trắng nhỏ tràn đầy vẻ lạnh lẽo.

Phương Hồng Diệp mau miệng, bực tức nói: "Bọn chị nghe Trần Tư Khả nói Kỳ Vân Lan định giở trò xấu với em, liền vội vàng đến nhà vệ sinh công cộng, không ngờ vừa vào rừng đã bị vấp phải một sợi dây thừng trượt chân ngã trên mặt đất. Chị, chị với anh trai em vô tình đụng vào nhau."

"Bọn chị còn chưa kịp đứng lên, vợ Bình Dương đã cầm đèn pin đi ra làm ồn ào, còn có một đám trẻ con vây quanh bọn chị. Nếu không phải đồng chí An phản ứng nhanh, bế chị lao ra thì nhất định bọn chị sẽ bị đám chị dâu, bà thím chạy đến chắn đường!"

"Mặc dù bọn chị đã trốn thoát, nhưng lại không chặn được miệng vợ Bình Dương và lũ nhóc kia." Nói đến đây cô ấy có chút u sầu cốc đầu mình: "Chị tưởng Trần Tư Khả ngu, không ngờ lại bị cô ta lừa!"

"Là chúng ta đều bị Kỳ Vân Lan tính kế." An Tri Hạ nhếch khoé môi, nắm đấm nhỏ siết vang răng rắc.

"Có chuyện gì xảy ra? Anh thấy nhà vệ sinh công cộng bên kia vẫn náo nhiệt mà." An Tri Thu nhíu mày hỏi.

An Tri Hạ chỉ có thể giải thích ngắn gọn: "Không phải em đi theo Kỳ Vân Lan để xem cô ta giở trò gì sao? Nhưng em cũng bị Thôi Thiên Hạo chặn lại trong rừng." Nói đến đây cô cảm thấy buồn nôn không chịu nổi: "Anh ta cậy mình là đàn ông, tự cho là mình mạnh nên muốn ôm hôn hủy hoại thanh danh của em, ha ha, còn không thèm nhìn xem em là ai!"

"Ngày nào em cũng đeo bao cát chạy bộ quanh làng cùng anh trai, sức lực không thể thua kém đàn ông, chưa kể anh ta còn là con gà trắng suốt ngày ngồi văn phòng làm việc. Em đi lên đạp vào điểm yếu của anh ta một cái." Nói rồi cô còn chỉ tay xuống cho anh trai nhìn.

An Tri Thu sợ hãi biến sắc, vội vàng che lấy bộ phận quan trọng lùi lại, thấy Phương Hồng Diệp nhìn sang, lại mất tự nhiên thu tay về, ngượng ngùng nói với em gái: "Nói thì nói thôi, em khua tay múa chân làm gì?"

Phòng Viên sau lưng An Tri Hạ cũng cảm thấy ớn lạnh sống lưng, nhưng ngay sau đó lại nhìn người con gái nhỏ bé trước mặt với ánh mắt tản ra lục quang cướp đoạt, mình còn vừa ôm vừa hôn cô...

"Anh ta không có mặt mũi, ngã trên mặt đất hồi lâu, đau đến giật giật còn không kêu lên một tiếng, cứ như sói con lườm em chằm chằm." An Tri Hạ suy nghĩ một chút, hình như mình dùng lực hơi mạnh, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến mầm sinh con bên trong.

"Sau đó thì sao?" Phương Hồng Diệp có chút hả giận hỏi.

"Sao đó anh Viên đến, xách anh ta đến cạnh Kỳ Vân Lan!" An Tri Hạ nhớ đến đây cũng tỏ ra hóng chuyện nói với Phương Hồng Diệp và anh trai.

Bình Luận (0)
Comment