Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 265

Chương 265 - Chương 265 -

"Bà tay chân già rồi, ai dám động vào bà? Động một cái bà tan luôn thành từng mảnh, đến lúc đó lại trách ai? Nhưng mà nói thật, dâu cả nhà họ Thôi cũng chẳng ra gì, lúc trước khi Thôi Cẩu Đản có thể mang tiền về nhà, cô ta giả vờ tốt biết bao, hận không thể tự bưng nước rửa chân giùm! Bây giờ thấy cậu ta không còn tác dụng gì nữa, thanh danh cũng tệ hết mức, căn bản không có tiền đồ, thì đuổi thẳng cổ ra ngoài, chỉ cho cái chăn vừa cũ bẩn vừa đen hôi, có khi tiền bồi thường của nhà máy giày da cũng bị nhà anh cả cướp trắng rồi đi?"

"Ai nói không phải? Bình thường nhìn vợ chồng Thôi Thành Quân yêu thương con trai út, tối qua còn cãi nhau với người khác, hôm nay ngược lại không thấy lộ mặt một tí, nếu không nhà con cả đã không phách lối như vậy."

"Nhìn đi, bây giờ vợ chồng Thôi Cẩu Đản sa sút, nhưng hai người bọn họ đều là quỷ ma, ai biết sau này sẽ phát sinh chuyện gì, đến lúc đó nhà họ Thôi vui vẻ rồi!"

Hai anh em nhà họ An nhìn nhau, dù sao bọn họ cũng sắp trở về kinh đô, mấy năm tới sẽ không chạm mặt, mắt không thấy tim không phiền. Bọn họ cũng không thể học hai người này, vì những khó chịu trong lòng mà ảnh hưởng tương lai bản thân.

Trái tim tràn ngập nắng không phải rất tốt sao? Nụ cười rạng rỡ không phải rất đẹp sao?

Về phần tương lai, chỉ có thể tới đâu hay tới đó, nước đến đất chặn, thiên đạo luân hồi, vĩnh viễn không bỏ qua bất cứ kẻ nào!

Ngày hôm sau, sáng sớm bác Hoa đã tới cửa, sau lưng vẫn có rất nhiều thôn dân đi theo hóng chuyện.

Hai anh em nhà họ An cũng sắp xếp đồ đạc gọn gàng, cho lễ vào túi lưới treo trên xe đạp, mọi người trông thấy đồ bên trong mỗi lần khác nhau, ước ao ghen tị lan truyền khắp công xã, thậm chí lên cả thị trấn, nhanh như mọc cánh.

"Hai anh em nhà họ An đúng là giàu có, tài năng, lần đầu đã đưa nhiều lễ như thế, biết lần thứ hai người ta đưa cái gì đến không? Một chiếc đồng hồ Thụy Sĩ! Đẹp lắm, dưới ánh nắng mặt trời chói loá mù mắt! Còn chưa tính rượu, thuốc lào, đường, trà, còn cho Phương Hồng Diệp một cái áo khoác đẹp lắm!"

Tin tức lan ra, rất nhiều nhà có con gái đến tuổi lập gia đình đều ngồi không yên, trời mờ mịt tối om, thừa dịp nhà họ Phương không đồng ý thì dắt bà mối và con gái đến nhà họ An chào hàng.

Nhưng nhà họ An không thèm mở cửa, thấy mọi người làm ầm ĩ, An Tri Hạ trực tiếp dội một chậu nước lạnh, lớn tiếng nói: "Hôm nay tôi đúng là được mở rộng tầm mắt, con gái nhà bà ế chồng bao lâu rồi, sao phải bám lấy anh trai tôi? Ai chẳng biết bây giờ anh trai tôi đang xem mắt chị Hồng Diệp? Chẳng lẽ các người tới đây vì nghe nói chúng tôi đưa nhiều lễ tới cửa nhà họ Phương? Còn mặt dày gọi ầm ngoài cổng như vậy, muốn người ta ra nhìn, bị tổn hại thanh danh rồi bắt nhà tôi chịu trách nhiệm?"

"Tôi nói cho mấy người biết, nhà tôi không tiếp! Đừng có không kết thân được rồi kết thù, chỉ cần các người là xã viên công xã Ngũ Kỳ, thì tôi có thể gán cho các người cái mác vô đạo đức, đã kiếm ít tiền cho công xã thì thôi, còn gây ảnh hưởng xấu, lung lay quyết tâm của các xã viên chăm chỉ, đến lúc chia hoa hồng lại không nhận được một xu!"

Vừa dứt lời, bên ngoài lập tức im bặt, bọn họ cũng biết tỉ lệ thành công của việc này rất nhỏ, trừ khi thanh niên trí thức An là một tên cặn bã không từ chối bất cứ ai. Làm ầm ĩ lên như vậy, nếu tiếp tục náo loạn, bọn họ thật sự sẽ mất cả chì lẫn chài, chỉ đành tuyệt vọng rời đi.

Bình Luận (0)
Comment